Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

HOA SỨ

Hoa sứ ngày xưa
Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ

hoa-su-trang

Mỗi đêm về thơm mùi hương hoa sứ
Tôi vẫn thường quanh quẩn ngõ nhà em
Hoa sứ rơi rụng trắng ở cạnh thềm
Dáng tha thướt em ngồi bên song cửa

Tàn cây si, tôi vẫn thường đứng tựa
Với chiếc đàn cũ kỹ ngả màu sơn
Chút mênh mang cung phím lạnh dây buồn
Lòng thổn thức qua lời ca tiếng nhạc

Những đêm trăng lá vàng rơi xào xạc
Hương đậm đà hoa sứ ngát trong sân
Tôi lặng nhìn, lòng chợt thấy bâng khuâng
Bên song cửa tóc em cài hoa sứ

Trăng đêm nay bóng dài như chẳng ngủ
Thao thức cùng hoa sứ nở ngoài hiên
Mãi trong tôi còn đó một nỗi niềm
Yêu hoa sứ những ngày em mười tám

Và cứ thế hẹn hò chưa lần dám
Tóc em dài ngày ấy lệch đường ngôi
Yêu thương ai nhưng nói chắng nên lời
Khi chợt hiểu... mình hai bàn tay trắng

Đêm đêm về vẫn mùi hương vương vấn
Bên ánh đèn thấp thoáng bóng hình ai
Em cao sang, nhung gấm nét trang đài
Tôi như ánh trăng tàn bên song cửa

Rồi một hôm không còn em xưa nữa
Tôi ôm đàn thơ thẩn gốc cây si
Chưa một lần sao đã vội biệt ly
Ai đã giết tình tôi trong giấc ngủ

Đêm lặng buồn thơm mùi hương hoa sứ
Em đi rồi ở lại một mình tôi
Đã không mong sao vẫn cứ đợi chờ
Nhìn hoa sứ lòng đau như tự xé.



Bài hát Hoa sữa nhà nàng
Tác giả: 
Hoàng Phương
Ca sĩ: Đan Nguyên





Hoa sứ

 

Hoa Sứ hay là hoa Đại đây?
Hai tên, nhưng vẫn một hoa này
Màu trắng hay là màu đỏ đấy? 
Hai màu, nhưng vẫn một loài cây! 

                        Lê Trường Hưởng
 Hoa sứ

Hoa sứ là tên gọi phổ biến trong tiếng Việt được nắm ở chi đại bông sứ, chămpa; ngoài ra còn có tên miễn chi, kê đảm tử. (tên khoa học là: Plumeria) nguồn gốc từ Trung Mỹ và Caribe, là quốc hoa của Nicaragua và Lào. Cây sứ ra hoa có màu từ trắng, vàng tới hồng, đỏ nay có nhiều màu sắc phục vụ làm hoa trang trí.

Hoa sứ 03


















Cây hoa sứ cảnh





























Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

VỚI NGÀY 8-3


Ước
Đến ngày mồng tám tháng ba
Thì tôi lại ước em là… đàn ông.
Ước em đôi má phai hồng
Đôi môi phai thắm, lại không… điệu đà
Ước em… duyên bớt mặn mà
Đừng đằm thắm quá, người ta yêu thầm!
Ước em, bỗng cũng… “hâm hâm”
Tự nhiên quên mất… cầm nhầm tay tôi!

Kết quả hình ảnh cho hoa 8-3


Lời hiệu triệu 8-3
Tác giả: Lê Hoàng
Lại một lần nữa, cái ngày đáng sợ ấy sắp tới. Không thể thoát được nó, không thể hoãn được nó, càng không thể chạy trốn nó. Vậy chúng ta hãy đứng sát vào nhau, hãy nắm chặt tay và đối diện với nó một cách anh hùng.
Thưa anh em.
Có bất công không? Khi trong suốt cuộc đời vất vả, nặng nhọc đầy gian lao chúng ta không có một ngày dành cho mình. Đã từ lâu, cái thế giới mỏng manh này có ngày chống thuốc lá, ngày phòng si-đa, thậm chí có cả ngày cúm gà mà vẫn làm ngơ, không dành cho đàn ông một hôm nào cả.
Vì sao thế? Và đã từ lâu, thế giới bị phụ nữ thao túng mất rồi. Từ trong nhà ra đường phố, từ công ty tới bệnh viện, phụ nữ đã tràn ngập, đã cai quản, đã ra lệnh. Chúng ta mặc gì, chúng ta ăn gì, chúng ta đi đâu, quan hệ với ai, kiếm ra tiền và cất ở chỗ nào đều bị phụ nữ kiểm soát, bắt bớ, theo dõi và tra khảo. Vậy phụ nữ là ai?
Về bản chất, phụ nữ cũng là con người như chúng ta. Nghĩa là cũng thích ăn, thích uống, thích vui chơi và tụ tập đàn đúm (khoản sau cùng này thì hơn hẳn). Ta thuốc lá, chị em có thuốc lá. Ta rượu, chị em có rượu. Ta cờ bạc, chị em cũng bạc cờ, ta... vân vân, chị em cũng... vân vân và vân vân.
Sở dĩ "chúng" hơn ta, làm khổ ta, hại được ta và "chúng" có những vũ khí tối tân mà chả bao giờ ta có: đấy là nước da trắng, đấy là làn môi cong, đấy là mắt bồ câu, đấy là mũi dọc dừa, là giọng nói dịu dàng và tiếng cười khanh khách như chim.
Mang những dụng cụ “giết người hàng loạt” như thế, xông vào đám đàn ông ngơ ngác, tội nghiệp, thiếu đoàn kết, phụ nữ đã xây dựng nên một chế độ hà khắc, một hoàn cảnh sống thật tội nghiệp: Bao nhiêu đàn ông bị giam cầm trong các gia đình, bị ăn, ngủ, xem ti vi và cả tắm nữa theo điều lệnh. Bao nhiêu trai trẻ bị áp tải đi chơi, bị ép phải mua quà, bị dồn vào thế phải tặng hoa, tặng bánh sinh nhật hoặc phải chờ đợi đến mềm nhũn dưới trời mưa như rất nhiều bộ phim tình cảm đã tố cáo. Bằng các thủ đoạn quỷ quyệt như nhảy múa tung tăng, chớp chớp mắt (có gắn lông mi) và kêu thét lên mỗi khi thấy chuột, phụ nữ làm đội ngũ đàn ông tan tác, mất hết lý trí, không còn chút sáng suốt, quên mình, quên cả tiền bạc của mình.
Bằng những mảnh vải mỏng, nhẹ, gọi là áo, bằng những miếng cắt xéo, quấn bí hiểm gọi là váy, bằng những sợi dây sặc sỡ như con giun gọi là ruy-băng, phụ nữ làm chúng ta phải đầu hàng, phải sung sướng khi bị bắt làm tù binh, thà chết (và đã chết) chứ không vượt ngục. Hậu quả chính sách hà khắc của nền cai trị chuyên chế đó là trong khi chúng ta còng lưng bên máy tính, đổ mồ hôi trong nhà xưởng thì phụ nữ ngồi chễm chệ trong tiệm gội đầu, vểnh tay làm móng hoặc ngồi gật gù quanh gánh bún riêu. Trong khi chúng ta kiệt sức vì hội thảo, vì nghe lời la mắng của sếp thì phụ nữ hào hứng lắc vòng, nằm dài trong phòng hơi nước để giảm cân. Trong khi chúng ta mất ngủ vì giá xăng dầu, giá xi măng, phụ nữ cứ vác về mà chả quan tâm tới giá tiền kem dưỡng da, kem tan mỡ và kem trị mụn.
Hỡi anh em.
Tưởng như vậy đã tột cùng, phụ nữ vẫn không dừng lại. Chả tham khảo ý kiến, chả cần tìm hiểu sức khỏe và tiền bạc của đàn ông, phụ nữ tung ra ngày 8/3 như một ngày tổng phản công cuối cùng, nhằm quét sạch những ước mong chống đối.
Trong cái ngày dài hơn thế kỷ ấy, hàng triệu thân xác gầy gò, lóng cóng tội nghiệp của anh em chúng ta sẽ phải chúi đầu vào chậu rửa chén, rụt cổ trong giỏ thức ăn mua từ chợ, lê bước trong phòng với chổi lau nhà. Trong cái ngày kinh khiếp đó, anh em sẽ giặt tã đến mười hai giờ, bổ củi đến ba giờ, rửa tủ lạnh, khua mạng nhện, đổ rác đến đêm, những lúc giải lao thì khâu quần áo.
Anh em có sống sót qua một ngày như thế không? Tôi tin là không. Nhưng nổi loạn à? Đường lối đấu tranh của chúng ta đã định hướng từ lâu là không manh động. Chạy trốn à? Chưa từng có ai chạy thoát, mà thoát là thoát đi đâu?
Vậy anh em hãy chứng tỏ sức mạnh của mình bằng cách làm thật tốt những gì phải làm, khiến phụ nữ kinh ngạc, hoảng sợ choáng váng: Nếu rửa bát, anh em hãy rửa sạch đến mức ba tuần sau vẫn không cần rửa lại. Nếu lau nhà, anh em hãy lau bóng tới mức con ruồi đậu xuống không bay nữa vì mải soi gương. Nếu đi chợ, anh em hãy mặc cả ráo riết, trả giá gắt gao, mua rẻ tới độ sau ngày này, các hàng bán cá, bán gà đều phá sản.
Tóm lại, hãy dùng “gậy bà đập lưng bà”. Hãy biến ngày 8/3 là ngày của chúng ta, khi đàn ông cười nói râm ran, í ới gọi nhau trong siêu thị và túm tụm ăn quà ngoài vỉa hè. Hãy làm cho phụ nữ tiếc đứt ruột và không có cơ hội nào trong giây phút ấy được sờ vào dụng cụ gia đình, được tắm mình trong không khí bếp núc hội hè. Hãy khiến các cô gái khắp nơi hiểu rằng chỉ có ý chí, sức mạnh và khả năng sáng tạo của đàn ông mới biến được một ngày thành một đời. Nếu có một lá cờ thêu chữ 8/3, tôi muốn anh em giật lấy nó, cầm nó xông lên và vẫy thật cao như ngọn đuốc rực lửa.

Anh em tiến lên. Chiến thắng hay là chết!


Kết quả hình ảnh cho hoa 8-3

24 GIỜ THÔI NHÉ!
"Hai tư giờ thôi nhé
Ngày ấy sẽ trôi qua
Em cứ ngồi ngắm hoa
Em cứ ca, cứ hát

Anh sẽ lo rửa bát
Anh sẽ lo quét nhà
Anh sẽ lo đi giặt
Em uống gì ? Anh pha...

Chợ dù gần hay xa
Anh lần ra được hết
Món em ưa anh biết
Em cứ chờ mà xem

Em đánh phấn, xoa kem
Anh rửa rau, vo gạo
Em ung dung đọc báo
Anh tay nấu, tay xào

Anh tự lo, không sao !
Cứ yên tâm , em nhé !
Tà áo em tuột chỉ
Đưa anh khâu lại giùm

Nho anh mua cả chùm
Buồn mồm em cứ nếm
Bạn trai em mà đến
Cứ vô tư chuyện trò

Anh tắm cho thằng cu
Rồi anh ru nó ngủ
Màn hình bao cầu thủ
Nghe em hét : “ Vào rồi..."

Hết một ngày em ơi
Hai tư giờ thôi nhé
Một ngày anh làm mẹ
Một ngày em làm chồng

Thật may cho đàn ông
Hai tư giờ thôi nhé!"
Lê Thống Nhất-2000
Kết quả hình ảnh cho hịch 8-3


Bài hịch 8/3 gửi chị em phụ nữ..
Từng nghe:
Việc rửa bát cốt ở chị em
Chuyện nấu cơm vốn do phụ nữ
Như cánh đàn ông ta từ trước
Vốn biểu quyết chuyện đấy đã lâu
Việc nhà việc nước đã chia
Làm lụng, đi chơi đã rõ
Chuyện gái trai, cờ bạc,các anh được quyền độc lập
Còn dạo shop, buôn dưa các chị hùng cứ một phương

Vừa rồi:
Nhân đàn ông chính sự phiền hà
Bỏ bê việc nhà nên phụ nữ oán hận
Chị em ta thừa cơ gây loạn
Bọn xu nịnh còn bán nước cầu vinh
Nướng tiền anh em trên ngọn lửa hung tàn
Đòi đi shop dù tiền bia anh em không có
Hành cánh đàn ông đủ muôn ngàn kế
Soi mặt, móc túi khổ không gì bằng
Người bị ép ra shop, còng lưng mua lắc ngọc
Ngán thay túi chẳng còn tiền
Kẻ bị bắt ra tiệm, mua ngay nhẫn vàng
Khốn nỗi ví sao trống quá
Nào hoa, nào quà thật chốn chốn lưới giăng
Nào quét,nào rửa thật nơi nơi cạm đặt
Chị há miệng, chị nhe răng
Thử không làm xem tha hồ nghe chị quát
Nay đi shop, nay đi plaza
Chân tay nào phục dịch cho vừa?
Nặng nề những nỗi phu phen
Không cho anh em được thở
Độc ác thay, trúc Nam Sơn không ghi hết tội,
Dơ bẩn thay, nước Đông Hải không rửa sạch mùi!
Lòng đàn ông đều căm giận,
Trời đất chẳng dung tha

Ta đây:
8-3 dấy nghĩa
Chốn hoang dã nương mình
Ngẫm thù lớn há đội trời chung
Căm phụ nữ thề không cùng sống
Đau lòng nhức óc, chốc đà mấy canh giờ
Nếm mật nằm gai, hình như cũng một hai sớm tối.
Quên ăn vì giận, sách tâm lí suy xét đã tinh,
Ngẫm trước đến nay, chuyện chị em đắn đo càng kỹ
Những trằn trọc trong cơn mộng mị,
Chỉ băn khoăn một nỗi đồ hồi
Vừa khi cờ nghĩa dấy lên,
Chính lúc chị em đang mạnh.

Lại ngặt vì:
Tuấn kiệt như sao buổi sớm,
Nhân tài như lá mùa thu,
Việc bôn tẩu thiếu kẻ đỡ đần,
Nơi duy ác hiếm người bàn bạc,

Thế mà:
Trông người, người càng vắng bóng,
Mịt mù như nhìn chốn bể khơi.
Tự ta, ta phải dốc lòng,
Vội vã hơn cứu người chết đói.

Bởi thế:
Ngồi rửa bát thì cả núi cũng mòn
Xuống móc cống, thì nước tràn phải cạn
Quét cái nhà, sạch không kình ngạc
Đã đi chợ là tan tác pig, hen
Đã nấu cơm thì chị em cố nuốt
Thích cái gì thì anh em chiều tuốt
Muốn áo lông thì thịt cún làm cho
Muốn có bồ thì anh em không dám cáu
...
Thôi thì một điều nhịn là chín điều nhục
Anh em muối mặt làm ngơ
Chẳng những mưu kế kì diệu
Cũng là chưa thấy xưa nay
Xã tắc từ đây vững bền
Giang sơn từ đây đổi mới
Càn khôn bĩ rồi lại thái
Nhật nguyệt hối rồi lại minh
Ngàn năm vết nhục nhã sạch làu
Muôn thuở nền thái bình vững chắc
Âu cũng nhờ trời đất tổ tông
Linh thiêng đã lặng thầm phù trợ;
Bốn phương biển cả thanh bình,
Ban chiếu duy tân khắp chốn.
Xa gần bá cáo,
Ai nấy đều hay.
Nguyễn Hà Giang
  
Kết quả hình ảnh cho hoa 8-3


Tại sao đàn ông chỉ lo cho đứa ngốc?
Lê Hoàng
Câu nói của hoa hậu quốc tế Mỹ Ngọc Trinh (thi ở bên Mỹ, lại có nhiều nước tham gia thì chả gọi “quốc tế” gọi là gì?) “Khi chị giỏi, chị sẽ không gặp được những người đàn ông lo lắng cho mình” đã trở thành nổi tiếng.
Chỉ có kẻ điên mới nghi ngờ câu nói đó. Đơn giản, vì nó do hoa hậu phát ngôn ra. Muốn trở thành hoa hậu đâu cóđùa. Trên đất nước khác cả triệu cô gái tốt nghiệp đại học, cả ngàn cô tốt nghiệp tiến sĩ trong khi hoa hậu ngoảnh đi ngoảnh lại chỉ vài chục cô, đủ biết khó khăn phức tạp như thế nào.
Chưa kể thi đại học còn gian lận hồ sơ, quay cóp bài vở chứ thi hoa hậu diễn rahết sức công khai, đến thân thể còn nhiều lúc lộ thiên nói gì tới kiến thức. Hoa hậu nói là phải tin thôi.
 Tại sao tin? Vì đúng là thứ nhất, rõ ràng đàn ông sinh ra để lo cho đàn bà, tất cả sử sách, tất cả văn học, sân khấu, điện ảnh đều ghi như thế. Nào Trọng Thủy lo cho Mỵ Châu, nào Kim Trọng và Sở Khanh cùng lo cho Thuý Kiều hoặc Romeo lo cho Juliet. Chưa khi nào thấy Mã Giám Sinh lo cho Từ Hải hoặc Thạch Sanh bỏ Công Chúa lo cho Lý Thông. Tất nhiên cũng có một số đàn ông vĩ đại suốt đời lo cho khoa học hoặc cho nhân loại, nhưng số ấy rất ít và cũng chả vì vậy mà không lo cho bạn gái hoặc vợ.
 Thứ hai, không lo thì thôi, đã lo phải lo cho gái xinh, dù bản thân mình có xấu. Chả thế mà có phim Quái Vật với Người Đẹp hoặc có truyện thằng gù Quasimodo với cô gái dễ thương Esmeralda.
Chưa thấy anh nào sốt sắng lo cho phù thủy. Trường hợp Chí Phèo lo cho Thị Nở là rất hiếm và cũng chỉ lo vài ngày rồi chán ngay.
Vì một cô gái xinh, đã không biết bao nhiêu anh bỏ vợ bỏ con, bán cửa bán nhà, chuyện ấy chỉ có ngốc mới không biết.
Đã vậy, hoa hậu còn là xinh của cực xinh hay nói theo ngôn ngữ dân gian là đỉnh của đỉnh, thế thì lo cho hoa hậu một cách toàn tâm toàn ý, lo đến quên cả thân mình cũng chả có gì sai.
Ngọc Trinh tuyệt ở chỗ biết căn dặn chị em muốn được lo phải đừng tỏ ra mình giỏi. Trời ơi, lời dặn dò ấy mới thông minh làm sao, nếu không phải hoa hậu có trí tuệ siêu phàm chắc chắn không thể nghĩ ra được. Bởi Ngọc Trinh biết quá rõ lũ đàn ông. Chúng có một khoái cảm vô bờ khi cảm thấy mình trở thành kẻ mạnh mẽ, che chở, đùm bọc. Mà tự cổ chí kim, có ai che chở tiến sĩ, có ai che chở giáo sư, có ai che chở giám đốc hoặc chủ tịch hội đồng quản trị? Phải che chở nữ sinh, phải che chở cô thiếu nữ ngây thơ ngơ ngác, mắt đen láy và mở to tròn mới đúng luật.
Tiếp xúc với gái ngốc, hay theo lời Ngọc Trinh, gái không giỏi mới hạnh phúc làm sao. Hơi một tý là chúng nép vào ta, cái gì chúng cũng nhờ ta giảng giải, vật nào cũng muốn ta mua giúp. Gái ngốc chả biết ai già hay ai trẻ, ai có vợ hay ai còn trai tráng, càng chả biết tiền của đàn ông từ trên trời rơi xuống hay lao động khổ sai mà có. Gái ngốc cũng chả biết đắt rẻ thế nào, đòi mua túi xách LV mà cứ giản đơn như đòi mua cái kẹo, khiến ta vừa rút tiền ra vừa mê mẩn. 
Xét ra, những cô nàng kém thông minh nhất là những cô cả cuộc đời cứ học quần quật, không biết phấn son là gì, không biết trang điểm là gì, xa lạ với váy ngắn hoặc mái tóc đen mượt óng ả, cả đời chỉ đầu bù tóc rối hoặc đeo kính cận dày cộp, nhìn đâu cũng thấy những vấn đề của thế giới chứ không thấy nổi vấn đề của bản thân mình và vừa khó tính, vừa cau có lại vừa khô khan. Những gái như thế đàn ông lo làm gì và lo cái gì? Chả lẽ ại mua tặng từ điển, mua tặng giẻ lau kính?
Hỡi đàn bà, khôn hồn thì thông minh cũng phải giấu đi. Muốn được đàn ông chăm sóc, lo lắng hoặc mua nhà mua xe thì phải khờ dại, phải chớp chớp mắt, phải như Xuân Diệu đã viết “Chỉ biết yêu thôi chả biết gì”!
Cám ơn Ngọc Trinh. Với tư cách là đương kim hoa hậu quốc tế tại Mỹ (rõ ràng là hơn hẳn nếu tại Ma rốc hoặc tại Campuchia) ở chỗ đã khẳng định một chân lý mà xưa nay một vài đứa còn nghi ngờ. Với tuyên bố của mình, Ngọc Trinh đã đập tan những luận điệu có tính tuyên truyền lừa bịp, cho rằng với nhân loại nói chung và phụ nữ nói riêng, kiến thức là điều rất quan trọng. Thực ra, kẻ có trí tuệ chính là kẻ tỏ ra ngốc một cách sâu sắc và toàn diện!


Kết quả hình ảnh cho hoa 8-3


Danh ngôn phái đẹp
Khi bất ngờ hỏi một cô gái xin anh hãy nhớ: câu trả lời đầu tiên là chính sử, còn câu thứ hai là tiểu thuyết
Tống ái Linh

Bạn nên tìm cho mình một người đàn ông nhạy cảm, lãng mạn và điều quan trọng nhất đó không  phải là người đàn ông từng trải.
Jodve Foster

Phụ nữ chỉ đẹp thật sự khi nào họ đẹp cho một người đàn ông nào đó
Michel Deon

Khi mặt đối mặt, người phụ nữ nói to với người đàn ông nàng dửng dưng, nói khẽ khàng với người nàng bắt đầu yêu và giữ yên lặng với người nàng yêu
Đối với người phụ nữ, yên lặng cũng là một thứ trang sức
Sophocle

Người phụ nữ cười khi có thể cười nhưng muốn khóc thì lúc nào cũng được
Ngạn ngữ Pháp

Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp
La Bruyere

Tất cả mọi sự bí ẩn của thế giới này đều không thể sánh nổi với sự bí ẩn của người phụ nữ
Vladimir Lobanok

Ta không yêu một người con gái vì những lời nàng nói. Ta yêu những lời nàng nói vì ta yêu nàng
A. Maurois

Khuôn mặt đẹp là cái đẹp nhất của tất cả cảnh sắc và nhịp điệu êm ái nhất là giọng nói của người phụ nữ ta yêu .
La Bruyere

Sắc đẹp tự nó đủ thuyết phục đôi mắt của người đàn ông mà chẳng cần nhà hùng biện .
Người phụ nữ đẹp là thiên đường của đôi mắt .
Tục ngữ
Không phải những người đẹp là người hạnh phúc, mà những người hạnh phúc là những người đẹp .
Khuyết danh.

Nơi người phụ nữ quyến rũ lòng người nhất không phải là cái đẹp mà là sự cao quý .
Eunpide

Một bông hoa hồng không mùi thơm cũng chẳng được quí trọng hơn gì một người phụ nữ đẹp mà vô duyên
A.V.Arnault

Không có gì thật cao quý và đáng kính trọng bằng lòng chung thủy.
Cicero

Một người phụ nữ ghen tin tưởng vào mọi thứ do cảm xúc của nàng đưa đến.
Jhon gay

Phụ nữ chỉ nhớ người đàn ông làm cho họ cười
Đàn ông chỉ nhớ người phụ nữ làm cho họ khóc
De Regnier

Điều đáng sợ nhất ở người phụ nữ là tính ích kỷ
G. Fêdơ

Phụ nữ có cái tài không ai bắt chước được trong việc biểu lộ tình cảm mà không cần đến những lời nói sôi nổi. Sự hùng biện của họ tập trung đặc biệt ở giọng nói, cử chỉ, tác phong và những cái nhìn
Banzac

Hãy đợi hoàng hôn để thấy cái đẹp của buổi bình minh và hãy đợi tuổi già để hiểu thế nào là một người phụ nữ đẹp
Ngạn ngữ Đức

Phụ nữ luôn sẵn sàng hy sinh, nếu bạn cho họ cơ hội. Sở trường của họ chính là nhường nhịn
W.S.Moom

Cái duyên là khí giới tuyệt đối. Nhưng nếu bạn tưởng rằng bạn là người có duyên thì chắc chắn là hoàn toàn không có rồi
Lori Liơ

Bạn chớ lên án người phụ nữ nào bay từ người đàn ông này đến người đàn ông khác. Cô ta đang tìm người đàn ông chung thủy
Gớt

Khi một người phụ nữ từ chối tình yêu của bạn và thay vào đó, cô ta đề nghị giữ vững tình bạn, bạn chớ nghĩ đó là lời từ biệt - điều đó có nghĩa là cô ta muốn bạn hành động theo thứ tự đã định sẵn.
Moliere

Đàn ông đau xót với cái họ mất, còn phụ nữ với cái mà họ không thể nhận được
D.BilingX

Phụ nữ sẽ coi chúng ta là đàn ông thực sự nếu chúng ta biết nhường nhịn họ trong tất cả mọi thứ
M.Genin

Người phụ nữ tốt được biết qua cái mà cô ta làm
Người đàn ông tốt được biết qua cái mà anh ta không làm
H.Roulend

Tôi thích người đàn ông có tương lai và người phụ nữ có quá khứ
O.Uaind

Người phụ nữ dễ tha thứ cho sự xúc phạm nhưng không bao giờ quên sự coi thường
P.Gordon

Người phụ nữ cảm và nói theo trực giác của con tim nên chẳng bao giờ sai lầm. Không ai biết nói những lời sâu sắc và êm ái cho bằng người phụ nữ. Êm ái và sâu sắc, đó chính là con người họ
V.Hugo

Không có người phụ nữ nào xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm cho mình trở thành quyến rũ mà thôi
Christian Dior

Chính tâm hồn tạo nên cái nhìn, mà tâm hồn lại không có nhiều, thành thử những cặp mắt đẹp rất hiếm
L.Mecxiê

Phụ nữ bao giờ cũng yêu vì tài trước khi yêu vẻ bề ngoài
Banzac

Im lặng đem đến cho người phụ nữ sự kính nể
Sophocle

Tính hiền dịu của phụ nữ với cuộc đời là dấu hiệu xác thực của một cuộc sống nội tâm phong phú
Pautôpxki

Trái tim của người phụ nữ không bao giờ gìa cỗi, và một khi nó không yêu nữa thì đó là vì nó đã ngừng đập
P.Rochepedre

Tình yêu thành thật làm cho người phụ nữ trở nên kín đáo và ít bộc lộ
Barthe

Tham vọng của người phụ nữ là chiếm được lòng yêu của người những kẻ chung quanh và kế cận bên mình, chứ không cần lòng kính cẩn tôn sùng của những người xa lạ
Gina Lombroso

Trước con mắt của người yêu, không có người phụ nữ nào xấu cả
 Ronsard

Đau khổ là khuôn đúc tâm hồn người phụ nữ để trở nên thành cao cả.
Người phụ nữ trung thành nhất chỉ muốn sông với 1 người đàn ông nhưng họ vẫn muốn có nhiều người đàn ông khác chết vì họ
Không có một người phụ nữ nào lại không có một người đàn ông vô danh chiêm ngưỡng, tôn thờ mình
Giracdanh

Chẳng bao giờ xảy ra chuyện ta yêu mà người con gái không hề hay biết - ta tin rằng mình đã tỏ tình một cách rõ ràng bằng một giọng nói, một ánh mắt, một cái chạm tay nhẹ nhàng
G.Greene
Cuộc đời Anh là một cơn mộng kéo dài . Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng anh chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tỉnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời Anh đã choàng tỉnh cơn mộng đó vì đã có một người con gái đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của Anh dậy . Người con gái ấy có tên ….
Desperado Inlove

Cái ngày mà một phụ nữ đi qua trước mặt bạn, tỏa ánh sáng cho bạn bước theo chân nàng, thì cái ngày đó bạn khốn đốn rồi, bạn đã yêu .Hình ảnh của nàng sẽ đưa bạn sang một lĩnh vực rực rỡ của tâm hồn bạn, nơi không có gì phải cũng chẳng có gì trái, đó là lĩnh vực của cái đẹp và tình yêu . Lúc này bạn chỉ còn một việc để làm : ” Nghĩ đến nàng thiết tha đến mức nàng buộc phải nghĩ đến bạn ” .
V. Hugo

…Em, chỉ mình em mới tạo cho anh cảm giác đang sống… Những người đàn ông khác bảo đã gặp được thiên thần nhưng anh đã thấy em và thế là đủ George Moore

Trước phái đẹp và âm nhạc, thời gian sẽ trở thành vô nghĩa
A.Xmit

HOA NHÀI, HOA QUỲNH...

Người Việt Nam có hai loài hoa không dùng để thờ là hoa nhài và hoa quỳnh. Hoa quỳnh tượng trưng cho bóng tối (vì chỉ nở về đêm) nên không ai thờ. Còn hoa nhài thì là loài hoa lẳng lơ (lẳng lơ như hoa nhài) nên cũng không có ai thờ. 
Dân gian có câu "Lẳng lơ như hoa nhài, ầm ĩ như hoa bưởi, đài các như hoa thuỷ tiên".
Người xưa chơi hoa thường chuộng hương hơn chuộng sắc, đối với những loài hoa lộng lẫy nhưng thiếu hương thơm các cụ chê là hữu sắc vô hương. Tuy nhiên cũng có những loại hoa hương rất thơm nhưng lại không được ưa thích, trong đó có hoa Nhài. Người ta cho rằng hoa nhài thuộc dạng lẳng lơ, mùi hương chỉ thơm ngát về đêm, lưu lại khá lâu dù chỉ thoang thoảng. 

Tôi không biết vì sao người ta gọi hoa Nhài  là loài hoa lẳng lơ. Mà dẫu có lẳng lơ đi chăng nữa thì đó cũng là loài hoa mà tôi yêu thích nhất. Tôi không biết được lý do bởi vì sao tôi yêu thích loài hoa này. Không kiêu sa đài các như hoa Hồng, không rực rỡ như hoa Cúc, không vương giả như Mẫu Đơn... Đó cũng chẳng phải là lý do. Tôi yêu là bởi tôi yêu chỉ có thế thôi... 

Khiêm nhường và lặng lẽ... 

Chị em tôi đều cùng thích hoa Nhài và đã từng cùng trồng hoa Nhài. Tôi yêu những cánh hoa bé bé xinh xinh trắng muốt nằm lặng lẽ lấp ló đâu đó trong những tán lá xanh rì mà không để ý thì có lẽ người ta sẽ không biết có một loài hoa đang tồn tại. Và nếu như không có mùi hương của nó ắt hẳn ít người để ý đến loài hoa đó. Tôi chụp vô số những hình ảnh về các loài hoa nhưng đối với hoa Nhài tôi vẫn dành sự ưu ái hơn thảy. 

Nếu chỉ vì nở về đêm mà  hoa nhài được gán cho đặc tính  đĩ thõa. Còn có biết bao nhiêu loài hoa nở về đêm, toả hương về đêm như Dạ lý hương, hoa sứ, hoa Quỳnh v.v.   
Tôi cho rằng người ta dùng lời như vậy thật éo leo cho thân phận một loài hoa. Bông hoa Nhài cắm bãi ... Ôi thôi thì đời hồng nhan cũng là đời bỏ đi. 

Trong khi đó  hoa Quỳnh cũng là loài hoa nở về đêm lại tượng trưng cho sự thanh khiết, làm nguồn thi hứng cho nhân sĩ bao đời nay ... 
"Tự ngàn xưa ai hiểu tiếng hoa Quỳnh..." 

Phải chăng bởi Quỳnh kiêu sa, trắng trong thuần khiết dược người ta nâng niu trân trọng, được người ta săn đón ... khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên. 

Niềm thi hứng đối với Quỳnh thanh cao,tao nhã đối với tầng lớp văn nhân, vương giả mới có được cái thú vui đêm về uống rượu, chơi cờ và xem hoa lúc tàn canh 
   " Khi chén rượu, lúc cuộc cờ 
   Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên" 
và cả được ưu ái :   
  " ... Đêm này đêm 
   Buồn bã với những môi hôn 
   Trong vườn trăng 
   Vừa khép những đóa mong manh..." 
(Quỳnh Hương - TCS)   
Với Nhài, ta bắt gặp đâu đó trong câu ca dao  chân chất bình dị:   

Xin chàng đừng thắm chớ phai 
Thoang thoảng hoa nhài mà lại thơm lâu! 

Chẳng thơm cũng thể hoa Nhài 
Dẫu không thanh lịch cũng ngài Tràng An 

Tôi chỉ có thể ví Quỳnh như nàng tiểu thư đài các nơi trướng gấm lầu son. Còn Nhài của tôi lại như một nàng thôn nữ dân dã bình thường đến lặng lẽ.

-Miệng em cười như cánh hoa lài

Như nụ hoa quế như tai hoa hồnug



- “Càng thắm lại càng mau phai

Thoang thoảng hương lài mà lại bền lâu”.

-“Anh đừng tham bông quế, bỏ phế bông lài
Mai sau quế rụng, bông lài thơm xa...”

-“Tai nghe lệnh cấm hoa tai
Em đeo hoa lý hoa lài cũng xinh”;

- Búp hoa lý là nụ hoa lài
Ở nhà thầy mẹ dặn kết ngài (người) như anh”...
 


HOA NHÀI
Nguyễn Văn Tiêu



Hè về đến hẹn lại cùng ai
Thoang thoảng hương thơm những đóa nhài
Hoa trắng phau phau vờn gió sớm
Lá xanh biêng biếc vẫy ban mai
Hữu tình thiếu nữ vương tơ thắm
Đa cảm nam nhi thổn thức hoài
Niềm nở chan hòa vui thưởng ngoạn
Mãi thơm mãi đẹp lắng lòng ai.

 




 





  






    






     




U





Hoa Quỳnh nở muộn
 Tác giả: Cư Trung Thạch
Đêm nay rơm rạ đã mùa
Cốm thơm hương nếp đón chờ trăng lên
Trăng vàng đương đợi ngoài hiên
Hoa quỳnh, nàng hãy ngoan hiền bước ra

Ô kìa ! cánh trắng kiêu sa
Dậy hương lan toả gần xa cho đời
Thoáng trong nhung nhớ đầy vơi
Trăng đem ánh sáng buông lơi nhụy vàng

Bỗng đâu sương lạnh đêm tàn
Quỳnh hương khép cánh vội vàng ra đi
Trăng ơi, chớ có sầu bi
Quỳnh hương nhan sắc cũng vì nhân gian

Trăng kia đôi chút ngỡ ngàng
Cũng đành tiếc phút mơ màng cùng nhau
Đường đời muôn nẻo sầu đau
Hưong Quỳnh vẫn giữ một màu trinh nguyên

Quỳnh hương đẹp tựa nàng tiên
Trăng vàng sánh bước nỗi niềm phượng loan
Trời già khéo buộc dây oan
Hoa quỳnh nở muộn, cung đàn lỡ dây ...


  
  
    

Hoa Quỳnh
    



[​IMG]