Phú Bài hạ cánh khá nhanh Sếp về theo lối Khe Sanh khỏi vòng Tự dưng nhớ chuyện Lý Thông Miếu canh thế mạng, thật không thể bì Chợt tin dương tính Covy Bà người Anh bỗng hắt xì rõ to Bao nhiêu việc Sếp phải lo Cách ly nhờ đệ giúp cho hộ mình Khẩu trang che miệng ai nhìn Nhanh như điện gió, mẹ mìn thực hư Chuyện hài Quảng Trị đây ư Hai Sở nói có, Bí thư bảo nhầm!
Tên em ngỡ tưởng hoa hồng Chưa vội lấy chồng thì em đi chơi Giữa khi dịch rộ khắp nơi Em nhiễm vào rồi về nước để gieo Thế là công cốc chống chèo Dứt dịch bỗng tèo từ tối hôm qua Colona Colona Milan chọn quà ghé tí London Xinh tươi lú hết cái khôn Xịt toẹt lọ cồn sang hẳn trời Tây Nghiệp chướng có được rồi đây Bố mẹ dịp này con trả ngay luôn Một đêm thành phố thật buồn Ngày lễ vô hồn em tặng cách ly! Mong là không tệ hại gì Chỉ duy em bị Covy một mình.
Thái Bình có cây gạo gù Thân ngang kê trụ trồi u cục lồi Ngả nghiêng từ thuở nào rồi Rồng nằm, ngóc cổ lên trời ngọn cao Tháng 3 như một cành đào Khủng từng bông đỏ giữa bao la cành Hạ sang trùm tán lá xanh Hoa thôi phải quét, chổi đành cất đi Gốc to thường vỏ xù sì Thẳng tưng, nào thấy mấy khi gạo gù Nhọc nhằn nặng nỗi ưu tư Tật nguyền vẫn gượng cho dù tháng năm Ngỡ ngàng với khách tới thăm Ngắm cây di sản, thắm đằm tình quê!
Ngày 05/04/2020-hxd (Ở Thái Thịnh, Thái Thụy) Ảnh St
Sớm ra dậy lấy cơm rang dưa Hạn hết cách ly thì vẫn chưa Đã thế trời còn mưa dấm dứt
Hoa quà khỏi phải tốn tiền mua!
Tuyệt vời từ sáng không ca mắc
Chống dịch Việt Nam giỏi có thừa
Tự biết thân rồi không huyễn hoặc
Khéo rang ngon miệng tiệc say sưa!
Bao nhiêu kỷ niệm ở trong ta Thơ ấu lâu rồi cũng phôi pha Số phận lối mòn dù muôn ngả Sang hèn tiền định lúc sinh ra Mồi nhai vài miếng yên lòng dạ Rượu nhắm dăm ly chỉ gật gà Năm tháng dường như cho tất cả Chỉ còn mươi chữ với thi ca. Ngày 06/04/2020-hxd Ảnh St
Cách ly cả nước mình à Mình đi đâu đấy? Ở nhà với em! Cồn lau sạch, khẩu trang mềm Kệ cho ngày cá hay đêm tôm gì! Bởi đang phòng dịch Co vy Lên núi thì để sau đi được mà Mây mưa không lên nóc nhà Mình ơi tăng lực mang ra đây rồi Uống đi em thiết tha mời Uống đi cho khỏe, cho tươi tỉnh người Mình đi em hãi rụng rời Bởi con virus nhiều nơi mắc rồi Hai tuần sẽ rất nhanh thôi Cách ly xã hội mình ơi ở nhà Trùng ngày nói dối nhưng mà Thật lòng em muốn đôi ta cách...cùng!
Người ta cá cuội như thần Hôm nay hay mấy chả cần tin chi Toàn dân phòng dịch Covy Ngày đầu cả nước cách ly, không đùa Ở yên từ sáng qua trưa Từ chiều đến tối tráo lừa tay chân Khuya cho nhấp nhổm đôi lần Sáng ra nóng lại tinh thần cách ly Chốn xa hoãn lại chưa đi Việc gần gọi điện nói gì vài câu Vì nàng ông phải cạo râu Sợ lây bà chẳng làu bàu khẩu trang Không ra ăn sáng quán hàng Có thèm chén nước chẳng sang bạn già Cách ly xóm xóm nhà nhà Đường gần nay bỗng vòng xa nếu cần! Chào nhau cứ thấy ngại ngần Làng này khối đứa...chả thân gì mình! Đồng tiền lún má vẫn xinh Cô Mầu đầu ngõ quên rình người qua Loa kèn kịp trắng muốt hoa Tháng tư đợi tiếng sấm xa đang về Kiều bào chưa thể về quê Mong cho dịch chẳng nhằm nhè được ai Guốc cao dù sải bước dài Đầu thôn cuối ngõ ít ai ra đường Trưa nay ngày vẫn bình thường Trung ương, thế giới, địa phương loa đài...
Nàng Bân may áo đã xong rồi Vì thế hôm nay trở lạnh trời Ổ dịch Bạch Mai vừa lộ mặt Như hồi giáp tết mới đây thôi Cách ly xã hội ngăn lây phát Che đậy mũi mồm chặn nhiễm phơi Áo đẹp một lần thêm để khoác Co Vy đại dịch phải tiêu đời!
Hôm nay xơi đĩa bánh trôi Bỗng dưng cảm thấy hơi hơi mùi cồn! Khẩu trang đeo vội lệch mồm Chút dinh dính mép, mật nhờn đầu môi Cô vy có mặt khắp nơi Ho đành không dám, hắt hơi phải dè Bánh trôi nước ngọt hơn chè Định thêm nửa nữa, lăm le nĩa dồn Tự dưng lại thấy mùi cồn Xoa xoa hát át Ghen hờn Covy! Ngày 26/03/2020-hxd Ảnh St
Giày thì tôi có 3 đôi Vợ thì tôi chỉ độc thôi, mình bà Tết nay dọn dẹp cửa nhà Lục tung một đống 2-3 chục giày Trời ơi sao lắm thế này Sơ sơ bà gấp tôi ngay chục lần! Gãi đầu bà vội phân trần Người yêu quả đúng em ngần ấy anh Nhưng mà để lọt mắt xanh Chỉ ông duy nhất để thành chồng thôi Mỗi khi nhớ lại từng người Là em lại xách một đôi về nhà Bây giờ tuy tuổi gần già Tủ còn chỗ để thế là lại...mua! 3 đôi ông cũng đâu vừa Lại đây em hát đong đưa bài đền! Bảo thôi nhưng vẫn đưa tiền Nhớ người ta, thế em liền lại mua!
Cuối năm đón bạn trong Nam ra Kỷ niệm 22, chẳng quản xa Ấm áp Nội Bài ngày ướt lạnh Vĩnh Yên nâng chén lộn thiên hà Kem đêm, phở sáng, chiều ngân giọng Dạo sớm Nô en lũ bạn già Cả lớp sum vầy đầy cảm động Nghiêng 23 độ quán reo òa!
Đợi chờ nên cứ thấy bồn chồn Kỷ niệm năm xưa lại hiện dồn Cây Gạo ngã ba vào lối rẽ Cổng chào doanh trại bước mau hơn Sao vàng gắn mũ lòng trai trẻ Giày bố thắt dây, áo bạc sờn Mắt lính sao mà trong sáng thế Hai mươi hai, thuở ngập vui buồn.
Hè qua mong ước mỏi mòn Cuối năm nhẩm lại vẫn còn cơ may Tháng 12 đợi 2 ngày Trước vui chiến thắng, sau ngây ngất tình: Seagame bóng đá nước mình Và ngày các cựu chiến binh đón chờ 3-0 kết quả như mơ Đông vui tụ bạn lớp G đã hưu Nhận quà lớp trưởng nâng niu Bữa mời Viện trưởng, thank you rất nhiều! Lục thập hoa giáp thân yêu Nhìn nhau tươi rói, nói điều sẻ chia Lạnh trời thì uống ít bia Rượu ngon cụ Quách mang kìa cả can Tuyệt vời các bạn Miền Nam Bay ra chẳng quản dặm ngàn vui chung Vũ kỳ Thanh, nhị anh Hùng Kèn kêu cờ phất tưng bừng qua face Thỏa thuê cứ sướng trưa nay Có bao nhiêu độ cho mày cứ nghiêng! Gặp nhau bởi có bạn hiền Tóc dù đã bạc mãi duyên cuộc đời Cảm ơn Đại tá một người Cảm ơn tất cả, một lời thiết tha...
Thời gian quân ngũ nhiều đâu Mà sao in đậm rất lâu tháng ngày Chiều vàng thả lá trên cây Dãy nhà doanh trại khô gầy mái tranh Lối nào cỏ cũng vây quanh Đất tăng gia mới vun thành luống phơi Giếng khan, người lắm mồ hôi Bộ màu cỏ úa lâu rồi mốc đen 5h sương phải bật đèn Réo vang thể dục, nghe kèn rúc chăn Đêm khuya buốt lạnh mũ khăn Nói hơi ra miệng, áo quần mặc nguyên Nhớ hè nắng nóng như điên Điện đèn duy được ưu tiên, tù mù Nhớ lần trăng sáng trung thu Bưởi Chi Đám gọt cần cù chén no Cơm dầu lẫn, tương bo bo Chuối xanh, cải củ, cá khô mặn lè Vây quanh bên ấm nước chè Sắn vùi bếp, ngửa cổ phê thuốc lào. Điều 2 sáng sáng đứng chào Giảng bài đại đội hôm nào lịch lên Liên hoan không có chị em Xúm vào làm bếp rán nem, luộc gà Hố sâu trồng chuối quanh nhà Tưới rau giếng đất nước xa xách về Mỗi lần giáp tết, vào hè Gian nan mua vé, đợi xe bồn chồn Giữa trưa đá bóng gôn tôm Chẳng lo gì chuyện cơm còn chưa xuôi Sắn chè nhìn thấy trên đồi Xóm gần dân vận để rồi thân quen Yên Sơn phim bãi tối xem Vé năm xu, bộ đội chen đổ rào Nghỉ đi chơi chợ Tân Trào Mỏi chân cuốc bộ, không sao lính mà. Gà rừng nương tận Bình Ca Đường phên Chợ Duộc, chè trà Lô Giang Khu nhà Hiệu bộ khang trang Lá to dãy Bách thẳng hàng như quân Nhớ hai cây mít đầu sân Bầy gà đi ủng dạo chân trên giường. Thủ thư buồn nét dễ thương Chứ không như báo món thường ngày coi! Mùa đông dấm chuối hẳn hoi Lá khô đốt nóng suýt toi cái bàn! Đào giun từng nhóm nuôi ngan Nhồi thêm B1 để đàn đua tranh... Nhớ ban Huấn luyện đã đành Nhớ trường Văn hóa, yên lành ra quân! 40 năm dẫu nhòa dần Mãi lưu luyến nhớ, vẫn thân thương nhiều!
Đò bơi còn chuyến dẳng dai mái chèo Bến bờ nước vẫn trong veo Gió trôi sóng nổi ngặt nghèo bóng mây Xưa đi đó giờ về đây Bước chân cao thấp, tháng ngày quạnh hiu Bao nhiêu kiến thức chắt chiu Xuôi sông xuống biển dập dìu, biệt tăm Lâu hay mau, 39 năm Nghề làm giáo đã âm thầm đi qua Cắm sào thương tự lấy ta Bài kiểm tra xếp làm hoa tặng mình!
Nghỉ rồi sức khỏe trở tồi ngay Bệnh mãn ùa ra dồn dập xoay Ngán ngẩm đệm giường ham ngả gối Chán chường điện thoại nghiện cầm tay Ra vào uể oải tê chân ngón Đi đứng liêu xiêu chóng mặt mày Thuốc uống chung thân ngày mấy lượt Thôi thì gượng được cũng còn may!
Cả đời gắn bó nghiệp làm thầy Mang tuổi thanh xuân tới đó đây Thừa thiếu buồn vui ngơ ngẩn trải Đầy vơi sướng khổ ngổn ngang bày Ra trường hộ chiếu trò về nước Xuất ngũ ba lô lính buộc giày... Sương cứ long lanh dù nắng hửng Ngất ngây dành lễ hiến chương này.
Nghỉ rồi ơ Lễ cái gì cơ Chẳng biết là ai từ bấy giờ Thứ mấy đầu tuần còn ú ớ Ngày nào trong tháng cứ lơ mơ. Quên sạch xưa kia say sách vở Nhớ chừng ngày trước ngại làm thơ Đêm dài, ngày ngắn như muôn thuở Soi thẻ AT vẫn rõ M.
Sắp tù, ôm chị cái nào Trước hưu nhận dép khỏi sao bồi hồi! Biết là vật đổi sao dời Phũ hôm nay tắt nụ cười bữa qua Tâm, xinh phúc sẵn của nhà Thăng, tù họa bởi người ta dồn bài!
Để nguyên mày sẽ lớn to Vặt đi hóa kiếp d. tơ ngậm ngùi Muối cay đã có sẵn rùi Nhưng tao không nỡ...sướng vui miệng mồm Để sau thành múi vàng ươm Dày dày sẵn đúc, hột trơn mật đầy Để yên còn ở trên cây Vít đầu vặt xuống nát mày chát tao Mắt buồn lệ chực tuôn trào Giòn dai nghiến ngấu, ngọt ngào lại tha...
Hôm qua em đi hái chè... Có mang...điện thoại, có xe cõng về! Luống mềm ngả ngớn quá phê Chỉ như duy nhất xanh mê mẩn màu Im thật sâu, yên thật lâu Cười em không? Nắng ở đâu trốn rồi Xanh lan lên tận đỉnh đồi Nụ cười thả hết phả phơi cuối chiều Nháy rồi bỗng thấy hơi liều Nhỡ mà cháy máy thì kêu ai giờ Vào hình được phút ngẩn ngơ Facebook được mấy câu thơ khép vần!
Cuộc đời, thấm thoắt tuổi thanh xuân Giờ giấc giờ đây khỏi bận tâm Phiêu mãi tháng ngày rồi cũng dạt Thời gian thôi lặp lại theo tuần Bon chen ngoài cuộc thành lười nhác Bước mỏi vừa hay kịp nghỉ chân May mắn xa rời nên chả khác Dửng dưng mà nói cũng đâu cần!
Cũng vì ong bướm trăng hoa Quyên tình, sáng sớm đã ra nỗi này Yêu càng lắm đắm càng say Vòng thêm xiết, hận cho cay nghiệt đời Chỉ là buông một lần thôi Nét cong cũng bỏ, cánh rồi cũng ngưng...