Sắc vàng rải khắp đồng quê Tiếng gù cu gáy mùa về ấm no Lúa đầy chảy tận sân kho Gánh gần vai nặng, xe chờ bờ xa Đồng làng như tấm chăn hoa Sẫm là vừa gặt, vàng là vẫn non Rá lưng mấy ống gạo ngon Cám đầu thóc mới hương còn thơm nguyên Bông cong uốn dáng lưỡi liềm Rộm màu sóng lúa triền miên dồn bờ Cuối đồng khói rạ loang mờ Diều ai thả sớm lửng lơ cổng làng Mùa đang lùa gọn sắc vàng Thu bao xếp đống rộn ràng cất kho Đồng xanh hẹn trắng cánh cò Gió đem hoa lúa bay mơ trên đồng
Trưa hè lại nhớ chiều đông May ô khiếp lúc chăn bông nệm dày Tối giông nhớ sáng heo may Mật lên ngọn mía, cát bay bụi lầm Mùa đông gió rét căm căm Mùa hè nóng vã, rồi tầm tã mưa Nắng hanh hớn hở gió mùa Chớp đằng đông gọi sấm thưa cuối trời Ngồi im sợ đổ mồ hôi Mũ trùm khăn đội, che hơi bịt mồm Sang hè ngán ngẩm trời nồm Cuối đông sương xuống tối om cả ngày Thềm hè đỏ trái ớt cay Vườn đông vàng cả luôn cây khế già Tự dưng lại hỏng điều hòa Cái lò sưởi ấy lấy ra khi nào Sáng thèm kem cốm ước ao Mơ khoai lang nướng thơm vào đêm khuya Mùa này chỉ muốn mùa kia Co ro chân cẳng, đầm đìa vai lưng!
Đầu hè nắng gắt hôm nay Học sinh đi học, buýt dày chuyến hơn Ngã tư xe lại ứ dồn Những ngày giãn cách, đường luôn vắng người Quen đông sống kiếp này rồi Bỗng nhiên ập đến khắp nơi rập rình Mong manh ranh giới vô hình Cô vy cô vít cô mình như nhau... Quạt trần đã mở từ lâu Điều hòa e ngại, biết đâu nó chờ Bỏ nằm xua muỗi làm thơ Dậy xoay khóa nước nóng quờ vòi sen Vài hôm nữa còn đông chen Dịch mày chớ có đường quen lại về!
Dịch nguôi chậm rãi vào hè Ngõ như ngoan dưới xanh che tán bàng Phố lên phai xóm nhạt làng Ngang qua tiếng lặng, vội vàng bước chân Mạng ngơi nhắn chuyện đôi lần Người dưng thì nhớ, bạn gần thì quên Đổi nhanh sẽ chẳng thể bền Ngày xưa còn hễ thấy điềm là tin Hè đang chậm lại cách nhìn Cách ly là để giữ gìn yêu thương Trẻ em chưa được tới trường Thế thì tết nghỉ đương nhiên dài rồi Cầm tay chả để bồi hồi Khẩu trang che miệng, son môi bỗng thừa Phượng hoa đỏ nhất giữa trưa Đều 2 buổi học, lớp vừa chia đôi Làm bài trắc nghiệm quen rồi Cách nhau 1m tập ngồi để thi Hè không mưa kiểu thầm thì Mây đang mùa hạ vội gì sang thu!
Sáng chưa nửa buổi ra vườn Ngước hoa dẫm cỏ cúi luồn dưới cây Tới ngang cây bưởi khô gầy Thấy cà pháo đã tím đầy nụ hoa Có con ong đất vụt qua Nắng xiên ngọn ổi cành xòa bờ ao Cuối vườn cây mít đã cao Không nhiều được cái quả nào cũng to Lá che bắp chuối thập thò Nách bầu tua quấn lò xo bám giàn Cau hờn buông chiếc mo tàn Tre xào xạc lá phàn nàn ít mưa Gốc cam hoa nắng lưa thưa Mái tơ nhảy ổ bếp vừa khói lên Trở vào hái nắm rau dền Rổ đâu không biết chắc quên luống cà... Tỉnh rồi biết đó chỉ là Mơ về vườn thuở xưa xa nhà Dì.
Dần lại bình yên khắp phố phường Người xe đông đúc đi ngoài đường Thông thương, sản xuất đương hồi phục Nô nức, học sinh vui đến trường Mới thấy an lành điều hạnh phúc Trước tiên cuộc sống phải bình thường Đồng tâm yêu nước giờ là lúc Qua thời gian khó để yêu thương.
Hạ buồn thầm ánh mắt em Tháng tư như gặp lọ lem rơi hài Trái điều khều hạt ra ngoài Kén sâu quấn lại dấu ngài vào trong Chứa chan là có hay không Mà sao đổ nhớ dồn mong vào chiều Mơ màng chả được bao nhiêu Tràn từ đôi mắt vốn nhiều long lanh Hạ buồn gió cũng mong manh Hoàng hôn nhạt tím, mộng lành vơi hơn Mưa rào dịu bớt giận hờn Dường như sấm muốn khỏa ồn vào mây Xanh non đã nhuộm lên cây Trò nay khấp khởi đợi ngày trống vang Em buồn hạ cũng bất an Mặt trời hẳn sẽ nồng nàn xuống cho Bao giờ khỏi hết đắn đo Tháng tư dứt để hẹn hò tháng năm!
Học chiều, năm ấy gần trưa Hóng tin thời sự vẫn chưa thấy gì Từng ngày dõi hướng quân đi Tỉnh nào trước để tên ghi thôi mà Sài Gòn áp sát hôm qua Thần tốc táo bạo, chỉ là nay mai Bỗng Kim Cúc đọc trên đài: "Sài Gòn giải phóng!" vang dài từ loa Niềm vui sung sướng vỡ òa 30 năm dân chủ cộng hòa thành công! Bay bay cảm giác bềnh bồng Đợi còn nghe lại bởi không muốn rời Hân hoan ánh mắt nụ cười Biết ơn tổ quốc bao người hy sinh Việt Nam ơi! Hồ Chí Minh! Khắp nơi trên đất nước mình thật như Biển cờ hoa. Hát ngất ngư Ba mươi ngày ấy tháng tư Sài Gòn!
Nhiều ngày xã hội cách ngăn Hiểu là tâm trạng khó khăn thế nào Ngồi yên thèm tiếng ồn ào Trà đơn ấm nguội làm sao rót liền Cụng bia chém gió bạn quen Quán gần cũng chẳng mon men lần nào Ngóng reo điện thoại tào lao Quanh đi quẩn lại ra vào sạc pin Ti vi nhàm chán xem nhìn Thể thao bóng đá vắng im lâu rồi Bữa cơm đĩa thấy toàn mồi Bát va vào đũa tưởng mời nâng ly Rượu, trà ngỡ tiếp thèm gì Hóa ra thèm gặp, nhâm nhi chuyện đời Tuổi này mới tụ được thôi Chứ thời bao cấp, may rồi cũng qua Có bao nhiêu thứ, thế mà Bạn bè lâu gặp đâm ra lại thèm!
Bâng quơ gà gáy sau vườn Mèo đang ra ngõ, thôi chuồn vẫn hơn Giật mình rụng trái bưởi non Cành vênh để chiếc lá còn chơi vơi Gió mơi tơ nhện buông lơi Trắng làn khói bếp loang rơi giữa chiều Nón nghiêng gót thả kênh kiêu Bâng quơ cu gáy, trớ trêu tiếng gù Mây vù giục hạ sang thu Bâng quơ tiếng sấm cho dù không mưa Người ta có biết cho chưa Bóng mây hoa nắng dấu đưa thầm thì Ru lời như vẫn mọi khi Bâng quơ hay lại còn gì nữa đây...
Năm nay yêu thế mùa hè Dịch lui khiếp tiếng con ve hét dồn Nắng lên ăn đứt lọ cồn Rửa lâu bằng được mưa tuôn mái nhà? Bởi hè chuẩn bị từ xa Đêm 30 sấm xông nhà lấy hên Sang xuân mưa đá xuống liền Tháng tư thổi triệu loa kèn cách ly Còn đâu chỗ nấp Co vy Mặt trời lên đỉnh, cái gì chẳng qua Dịch quây là test đại trà Không ai bỏ lại, người già chăm lo Khuya đi nếm lại phở bò Học sinh thèm gặp thầy cô ở trường Kẻo hè mau quá hết luôn Để xăng cứ giảm mà đường chả đông Hè xoay tối muộn cơn giông Trưa đưa mây trắng phơi bông giữa trời Tháng 5 tiếp đến nữa rồi Giở bài ra đọc em ơi mùa hè!
Nắng lâu quên nhắc, định bài lờ Mưa tạnh, trời se, gió phất phơ Lá biếc nhành non đang nảy khắp Ngoại về Covid tiếp nguy cơ Lây lan dịch ổ, dồn ngay dập Tụ tập ly nâng cố nán chờ E dè giãn cách ngơ chưa gặp Biết chạm duyên nhau khó hững hờ!
Tháng tư lạnh bớt để sang hè Dè dặt bắt đầu có tiếng ve Cắm lọ loa kèn hoa trắng muốt Lộc vừng rắc đỏ xuống ao khoe Xưa qua giáp hạt vừa ngơi đói Nay hãi no xôi lại sợ chè Tháng của riêng ta ngày kỷ niệm Năm nào cũng gặp mở ra nghe
Tường cao rào chặt có nên Muốn không chúng vẫn lớn lên, chẳng đành Thôi cho em gửi sang anh Gốc cho chắc quả cả cành trĩu sai Chả cần biết chúng giống ai Con đàn mau lớn chung hai nhà rồi Người ta nói kệ họ thôi Hiểu đâu chứ dậu mồng tơi thế nào Những đêm vằng vặc trăng sao Hoàng hôn rủ xuống rì rào gió lên Hai nhà tắt lửa tối đèn Rơm cây nỏ lửa, giếng quen hơi gàu Canh chừng khuya khoắt hàng cau Cái chuồng ngỗng ở ngay đầu lối qua Quả non rồi sẽ chín già Vó nhà ai bắt vẫn là cá thôi!
Chiều qua mưa đá Cao Bằng Mưa thì không thấy, đá quăng bùm bùm Tai nghe như tiếng pháo chùm Nhìn thì trứng vịt vãi tung ruộng bờ Nấp nhanh không vỡ đầu giờ Chớ ngông mũ đội dại khờ chạy ra Nhà gần tận đến đồng xa Âm vang nhất bản hùng ca giữa ngày Nhà nào dâu đón hôm nay Sẵn luôn tiếng pháo khỏi bày vẽ thêm Cũng may không xảy trong đêm Còn che chắn kịp, thỏa xem pháo dàn Thiên tai thời tiết bất an Đại dịch Covid lây lan toàn cầu Bao năm mà có thấy đâu Mưa như ném đá xuống đầu thế kia.
Mưa rơi nỗi nhớ mơ hồ Rắc chia thắc thỏm nhắc chờ đợi mong Lên nhanh xanh lúa ngoài đồng Mỏng dàn làn khói xếp chồng mái tranh Chậu nghiêng giọt tiếng lanh canh Chiều mưa ngày ấy đã thành xa xưa Ra quân khác buổi tiễn đưa Đạp xe chìm giữa cơn mưa cuối hè Ni lon hai mảnh quấn che Đường đèo leo dốc bốn bề mưa vây... Bóng mây mươi giọt đỡ tay Thình lình mưa ập tán cây là nhà Đốt nương gần bến Bình Ca Trưa mưa lâu quá, chủ nhà mời cơm. Bát bưng nóng ấm thảo thơm Lối về quên cả đá chờm, cỏ gai... Mưa rơi em ngước mắt nài Mai trời không tạnh nán vài ngày nha! Mưa rơi nỗi nhớ nhạt nhòa Lòng thêm cô quạnh khi mà lại mưa.
Có hôm ngẩn với trời chiều Lang thang qua hết bao nhiêu ngõ vườn Chiều vơi không thể loang hơn Gió như ngưng lại chập chờn, lan man Bờ cây lá tụm vô vàn Mơ hồ không rõ đã, đang làm gì Rõ ràng là vẫn chân đi Hình như gió có thầm thì ở xa Không ai động tĩnh trong nhà Cũng không nghe một tiếng gà gọi nhau Bần thần chẳng rõ lâu mau Để rồi chiều ấy khắc sâu đến giờ Ở quê khi tuổi còn thơ Chiều về một giấc tỉnh mơ tới nhà Rất nhiều ký ức đã xa Vẫn lưu cảm giác trải qua một chiều.
Ngày mai mồng một, thế thì Tết bắt đầu tiếp, mấy khi thế này Một hơi hơn 90 ngày Cháu tôi nhẩm tính, nghỉ chơi ở nhà Ngóng trường cổ mọc dài ra Tết xong luôn tháng thứ 3 ngon lành Đào trồng lại, đã lên xanh Shipper xe máy phóng nhanh vèo vèo Chợ thưa thớt, ngõ vắng teo Khẩu trang đeo cả cho mèo thật vui Quán hàng đành phải ngậm ngùi Bia lon chẳng muốn mở khui một mình Ngày mai chưa biết tình hình Ra sao còn để học sinh sớm mừng! Ngày 22/04/2020-hxd (Mồng 1 tháng 4 Kỷ Hợi) Ảnh St
Cả đêm rả rích mưa rơi Lê thê kể lể chuyện thời Covy Đường ngoài im ắng người đi Nhà trong chỉ tiếng ti vi rụt rè Mưa dồn nén lại giọng ve Xuân như cố níu ngăn hè chậm sang Tết dôi ngơi nghỉ kỹ càng Gạo, mỳ gọi hộ nở toang loa kèn Bạn lâu không gặp lại thèm Đo giường mãi cũng thành quen, chán ngồi Tháng tư còn một tuần thôi Quán hàng mở lại, phố rồi sẽ đông Thì mưa cho lúa xanh đồng Dịch tan, hạ nắng mây bông đón chờ.
Học sinh được học online Ngổn ngang từ lúc giở bài ra xem Chỉ ngày thôi hay cả đêm Học bao lâu, lựa phần mềm, wifi Zoom dùng có lộ khi cài Bổ sung qui chế chưa ai ngó ngàng. Online lên đến bản làng Mượn đèo sóng lượn lang thang núi đồi Chân đi bộ chục cây rồi Dựng lều, hai vạch không tồi, hả hê Online thuận đến làng quê Con vàng ló cổ vụng về điểm danh Online tiện ở thị thành Vang ngoài ngõ giọng rõ rành shipper! Cô xong chấn chỉnh, đến giờ Bắt đầu, thì bỗng bất ngờ máy out Làm văn trực tuyến cô giao Chốt giờ nộp chẳng khác nào (xổ) số quay Bố tin sẽ nở mặt mày Thạo game chắc chắn từ nay con mình!
Năm nay tết nghỉ thật dài Giêng hai kéo đến tận ngoài tư năm Ba mươi sấm đã gọi ầm Ào ào mưa đá tối sầm vùng cao Tết từ lúc nở mơ đào Đến khi quả chín xôn xao vào mùa Nghỉ lâu rồi tưởng như vừa Tháng ba gạo rụng cổng chùa lắc lư Nàng Bân may áo chần chừ Loa kèn thổi toáng tháng tư đây rồi Cá đùa chỉ một ngày thôi Chấp hành chỉ thị là ngồi nhà nghiêm Nghỉ hoài sáng tối triền miên Phượng cuồng nở sớm trước thềm giục ve Thì ra tết chạm sang hè Thương dòng lưu bút lăm le chưa thành Cải vàng ngồng hết nắng hanh Nồm xong mỏng áo phong phanh...trong nhà Lúc đầu vẫn colona Níu thành covid dân ta mệt nhoài Xuân nay tết quá là dài Đúng năm Hợi quả không sai nằm chờ!
Buồn đau Ba mất đã 5 năm Quyết lúc sinh thời sống vượt trăm Đủ khổ trần gian không cố nữa Tháng 3 âm lịch ngày 25 Thương yêu vô hạn kỳ công chữa Hy vọng khôn cùng gắng sức chăm Ngày ấy tang ma trời đổ lửa Giỗ nay đại dịch rét nàng Bân. Ngày 17/04/2020-hxd Ảnh NVQH chụp
Đang khi giãn cách tóc chờm tai Tiếc rẻ ra điều thôi để mai Quá nửa tháng tư trời vẫn lạnh Nàng Bân thử áo cũng hơi dai Mưa chiều ngõ vắng mong mau tạnh Nắng sớm tóc thưa muốn chậm dài Hai tháng ngồi nhà gom hiu quạnh Buồn tênh không chỉ của riêng ai!
Sớm ra dậy lấy cơm rang dưa Hạn hết cách ly thì vẫn chưa Đã thế trời còn mưa dấm dứt Hoa quà khỏi phải tốn tiền mua! Tuyệt vời từ sáng không ca mắc Chống dịch Việt Nam giỏi có thừa Tự biết thân rồi không huyễn hoặc Khéo rang ngon miệng tiệc say sưa!
Bao nhiêu kỷ niệm ở trong ta Thơ ấu lâu rồi cũng phôi pha Số phận lối mòn dù muôn ngả Sang hèn tiền định lúc sinh ra Mồi nhai vài miếng yên lòng dạ Rượu nhắm dăm ly chỉ gật gà Năm tháng dường như cho tất cả Chỉ còn mươi chữ với thi ca.