Thứ Tư, 1 tháng 10, 2014

THÁNG 10








Tháng Mười chơi vơi những câu thơ tình vụng dại
Hôm nay chợt ngẩn ngơ trước một cơn gió lạ, chút lành lạnh cuối mùa. Trên phố một nhành hoa sữa trắng, kỷ niệm năm nào đã đóng băng lại tan ra… trào lên một niềm nhớ, yêu thương dâng đầy con tim nhỏ…
Tháng Mười…
Hội ngộ rồi anh, ta lại về với tình yêu muôn thuở. Làn sóng xanh ngập trong màu khói tím, biêng biếc lòng hoài vọng xa xưa.
Tháng Mười…
Một chút nợ duyên đong đầy trong ly nước mát, uống một ngụm cho lòng mình thanh thản, mát lành trong cõi bâng khuâng…
Tháng Mười về cùng cành hoa thược dược đơm bông, con chim chìa vôi chuyền cành hoa bưởi trắng, cơn gió lang thang tìm hoài tia nắng, chiếc lá lìa cành còn cất tiếng ca.
Tháng Mười…
Mừng cho những ai được sinh ra, được có mặt đón cuộc đời rực rỡ. Mừng chiếc bánh ga-tô có 99 bông hồng rực đỏ, mừng một nhị khúc yêu thương trên những dây đàn.
Tháng Mười đón một mùi hương cốm mênh mang, con sông trôi xuôi về cuối bờ cát trắng, những đồi cọ xòe ô che nắng, những đồng lúa xanh bát ngát cánh cò…
Tháng Mười.
Em hãy quẳng đi những gánh lo, xõa mái tóc ngang vai ra phố. Em dạo một vòng quanh công viên ngập trời lá đổ, bay bay những yêu dấu vào lòng.
Tháng Mười của những chờ mong, của những điều mà ta yêu ta quý.
Lục tìm ngăn ký ức, những nụ hôn ngây ngô...
Tháng Mười về phố cũng bớt cô đơn, chút lá vàng rơi trong chiều xưa ảo ảnh. Tháng Mười chín những yêu thương khắc khoải, quả ngọt thơm như vị môi hồng.
Tháng Mười về cho câu hát nằm nghiêng, mái tóc bay bay trong nắng, hạt sương rơi đọng trên chùm hoa trắng, xoay xoay những mùa yêu.
Tháng Mười chơi vơi những câu thơ tình vụng dại, những nụ cười hồn hậu, những hạt cát nằm yên nghe hát, du dương điệu nhạc cuộc đời.
Tháng Mười về cùng những yêu thương...
Tháng Mười về rồi, đã bao lần em tự hỏi: bao giờ cho đến tháng Mười…
Ngọc Thanh 


Tháng 10 rồi, nỗi nhớ chín đau hương
Tác giả: Lương Đình Khoa
Tháng Mười rồi, phố có bớt cô đơn?
Thu dùng dằng heo may gầy lạc lối
Đêm nằm nghiêng vuốt ve niềm ngóng đợi
Hoa sữa nồng hương cũ cạn lời yêu 

Tháng Mười rồi, ai gửi nhớ cho nhau?
Gọi mưa trắng giăng ướt chiều ảo ảnh
Ý nghĩ  cựa mình tựa hình bong bóng
Vỡ chơi vơi câu hát lạnh loang chiều 

Tháng Mười rồi, cơm nguội vàng nắng xiêu
Lá rơi kín lối người xa quên bước
Hồ Tây sóng gợn môi mùa nuối tiếc
Thương sâm cầm cánh vỗ biệt chiều hoang  

Tháng Mười rồi, đêm có còn là đêm?
Cơn mơ đi qua, vội dậy chong đèn lục từng ngăn ký ức
Con dế trở mình rơi nghiêng tiếng nấc
Bờ cỏ mềm nước mắt ướt  như sương… 

Tháng Mười rồi, nỗi nhớ chín đau hương
Phố úp mặt vào đèn đường run rẩy
Ai nhớ?  Ai quên?  Ai qua? Ai lại?
Ai chạy trốn nhau – tìm hoài chẳng thấy?
Mùa thu gầy hắt bóng ngóng tình côi…   

                          11.10.2010

Cảm xúc tháng 10
Nhạc: Nguyễn Thành
Thơ: Tạ Hữu Yên
Ca sĩ: Kiều Hưng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét