Sáng
ra ngại chẳng đến trường
Hững
hờ lịch cũng chẳng buồn bóc xem
Nhiều
năm rồi trở nên quen
Mờ
trang sách, tối ánh đèn đêm thâu
Xưa
nghề yêu dấu nay đâu
Hồn
thơ mòn mỏi, óc đầu rỗng không
Se
se chớm lạnh đầu đông
Cánh
hoa bướm mỏng nhạt hồng gió lay
Thời
gian mai một tháng ngày
Ồn
ào thầm lại, lặng đầy thêm lên
Tuổi
xanh ngày ấy nào quên
Say
sưa bục giảng, thân quen tình trò
Vẫn
không thích ví thuyền đò
Qua
sông dài ngắn chẳng so lúc này
Nắng
lên ấm đẹp ngày Thầy
Nhớ
nhiều từng đã đắm say mái trường.
20-11-2014 đxh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét