Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017
Chùm thơ tình hoa lục bình với kiếp lênh đênh, trôi nổi
1-BÀI THƠ: HƯƠNG LỤC BÌNH
Tác giả: Giọt Buồn Không TênEm là vậy một loài hoa mộc mạc
Vẫn lặng thầm trôi dạt tháng ngày qua
Không kiêu sa không hương sắc mặn mà
Màu tim tím đậm đà trên quê ngoại
Lá buốt xanh sắc màu duyên con gái
Nhụy vàng ươm ngơ ngẩn mãi hồn tôi
Tím thủy chung cho lòng chợt bồi hồi
Hương nhè nhẹ khi màn đêm giăng lối
Thương thân em cả một đời trôi nổi
Mãi lênh đênh không mõi bước sông hồ
Đời bềnh bồng xuôi con nước nhấp nhô
Mặc ngày tháng đẩy xô theo sóng bạc
Cả đời em là nỗi buồn man mác
Sống cô đơn trong khao khát đợi chờ
Nhìn bầu trời bằng đôi mắt ước mơ
Cho hương sắc lững lờ trôi xa mãi
Bởi tên em chỉ là loài hoa dại
Hương Lục Bình còn đọng mãi trong tôi.
2-BÀI THƠ: KIẾP LÊNH ĐÊNH
Tác giả: Bình Minh
Ta trả cho người giấc mộng xưa
Những chiều nắng tắt những cơn mưa
Em về nơi ấy bình yên nhé!
Một kiếp lênh đênh mấy cho vừa
Lạnh lùng trôi dạt giữa dòng sông
Áo mặc phong phanh tím sắc nồng
Ôi cái thân em loài hoa cỏ
Lên tủi phận đời sắc hư không
Mây trôi bèo dạt ở khúc sông
Sắc tím theo anh khỏi chạnh lòng
Bãi bùn em đậu không sầu úa
Cát sỏi đá cằn chết lạnh đông.
3-BÀI THƠ: NHƯ CÁNH LỤC BÌNH
Tác giả: Nhật Lệ
Cuộc đời trôi nổi mênh mông
Xót xa cho phận bềnh bồng vô duyên
Yêu người mong phút thuyền quyên
Nhưng sao chỉ nhận ưu phiền trong tim
Cố công dầy sức đi tìm
Ước mơ nhỏ bé đang chìm tháng năm
Hạnh phúc nào quá xa xăm
Người ta khuất bóng bặt tăm bỏ mình
Thân tôi như cánh lục bình
Trên sông bát ngát lặng thinh chốn này
Rộ hoa cho bướm vui say
Rồi khi hết mật chờ ngày lãng quên
Dòng lệ chảy ngược lên trên
Bàn tay níu giữ bấp bênh mối tình
Hãy đưa tôi đến bình minh
Để tôi thấy nó đẹp xinh thế nào
Ai trong êm ái ngọt ngào
Sao tôi mang nặng nỗi đau...lục bình.../.
4-THƠ LỤC BÁT: TÂM SỰ LỤC BÌNH
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Trên sông có một loài hoa
Vừa trôi vừa nở mặn mà chân quê
Chiều chiều ra đứng chân đê
Nhìn theo hoa tím trôi về nơi đâu
Xứ người em đã làm dâu
Bỏ anh ở lại nỗi sầu lênh đênh
Như bông hoa tím bồng bềnh
Lục bình ơi! đứng ven kênh anh chờ
Hoàng hôn buông xuống tím mờ
Ngóng em chỉ thấy lập lờ bèo trôi
Em về đâu giữa dòng đời
Bên sông anh thấy mưa rơi trong lòng
Em về nơi ấy vui không
Có được hạnh phúc bên chồng xứ xa
Có khi mô chợt nhớ nhà
Nhớ lục bình tím loài hoa quê mùa
Nhớ anh hàng xóm ngày xưa
Chèo con xuồng nhỏ đón đưa đi về
Khi xưa em đã hẹn thề
Mai sau em sẽ là thê của chàng
Bây giờ em đã sang ngang
Tình sao cay đắng bẽ bàng người ơi.
5-THƠ LỤC BÁT: LONG ĐONG NHƯ CÁNH LỤC BÌNH
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Anh về tìm lại dấu yêu
Hoàng hôn tím cả trời chiều buồn tênh
Sông chiều lặng gió mông mênh
Con đò rẽ nước lênh đênh ngược dòng
Từ ngày em bước theo chồng
Như con sáo sậu sổ lồng bay xa
Câu hò chiều vọng ngân nga
Mà quay quắt nhớ người ta não lòng
Tôi về ngồi tựa bến sông
Nhớ từng kỷ niệm đếm đong một mình
Nhìn theo những cánh lục bình
Thấy đời đầy những gập ghềnh truân chuyên
Em đi xây mộng thuyền quyên
Có khi nào nhớ một miền xa xưa
Con sông, bến nước, rặng dừa
Những đêm trăng sáng đong đưa trao tình
Thấy mình phận số chênh vênh
Thân như những cánh lục bình long đong
Xuôi theo nước lớn, nước ròng
Cuốn trôi hết tuổi xuân hồng đơn côi
Tôi tìm ký ức xa xôi
Một thời hoa mộng xa rồi còn đâu!
6-BÀI THƠ: HOA LỤC BÌNH
Thơ: Phan Thanh Tùng
Thân em như cánh lục bình
Nổi trôi con nước duyên tình lẻ loi
Phận đời bèo dạt mây trôi
Nên em đâu dám màng nơi sang giàu...
Lỡ yêu sai mối tình đầu
Nên em trôi nổi chân cầu, bến sông
Mỗi khi con nước lớn ròng
Em lên em xuống bềnh bồng thế thôi.
Thân em hèn hạ anh ơi
Nhưng em vẫn giữ cho đời mảng xanh
Ba chìm, bảy nổi lênh đênh
Đến mùa hoa tím chòng chềng lòng ai..?
Đợi gì trong đám con trai
Qua cầu rút ván bi hài mình em
Xát thân bèo bọt yếu mềm
Nát tan hóa tí bùn nhèm đáy sông!
Em mơ có một mảnh Chồng
Quàng lên áo phụ tan bồng lệ rơi
Em nguyện đến hết kiếp người
Kiếp sau em vẫn yêu người ấy thôi...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét