Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

Blog Người Năm cũ: Osin- Chè chát quê hương

OSIN NGÂM KHÚC(Thơ vui tặng các ông bà nội, ngoại bạn tôi)

Thuở trời đất nhiều phen lộn xộn
Làm ông bà có bộn chuyện hay
Kể cho thế hệ sau này,
Cười vui cái chuyện của “ngày hôm qua …” !
***********
Con đến lúc lập gia thành thất
Ở xa quê lây lất tựa nhau
Một ngày nào đó gọi: Mau!
Mẹ ơi! Cháu mẹ tháng sau ra đời…

Vừa đúng lúc nghỉ ngơi công việc .
Nợ “công danh” xong xiếc, ông bà… 
Mơ tay nắm … chỉ hai ta,
Lãng du đất nước bao la hữu tình.

Nghe con nói liền đình kế hoạch
Ông giúp bà túi, xách… lên đường.
Hành trang đầy ắp tình thương
Vô Nam, ra Bắc mấy phương đâu nề!

Con vừa lớn chưa hề làm mẹ,
Cháu bé sinh, mấy trẻ trong nhà?
Cần tay chăm sóc của bà…
Ngày ngày cơm cháo, đường xa, chợ gần…!

Đâu quản ngại nhọc nhằn gian khó
Nhẹ vượt qua, như cỏ lông chông…!
Trời Âu, đất Mỹ như không, 
Sá gì thẳm núi, sâu sông… trăm nghìn!

Chức danh phong “Ô sin quốc tế”
Dấu chân in “bốn bể ,năm châu ”
Thành “công dân của toàn cầu…”
Xa xưa ai biết rằng…đâu có ngày?

Chân trời cũ, …sắp bay ngoái lại .
“Mợ… đi Tây…” , xa ngái trùng khơi
Buồn kia nào nói ra lời…
Xung quanh vẫn nước non người cách xa!

Con đi làm cửa nhà bề bộn,
Cháu có bà, yên ổn bên nhau.
Trông ra xanh ngắt một màu…
Cháu ơi, nhanh nhé lớn mau …bà chiều!

Xót ông cháu “cơm niêu nước lọ”
Sáng đến chiều vò võ với ai?
Ti vi ôm suốt đêm dài
Quờ tay…chạm tưởng có ai bên mình!

Ở trong ngoài mặc tình lo liệu.
Việc dư thừa, chỉ thiếu nghỉ ngơi.
Nhớ người tít tắp mù khơi…
Hồn đang gửi mộng đến nơi “thân cò”! (Tú Xương)

Vừa trông cháu, Zalo… chát chít …
Tối ôm “phây”…tít mít vung trời.
Cuối tuần được dắt …đi chơi
Có người phiên dịch,lên đời…“Ô sin”!

Được tân trang …“tin tin” sành điệu
Váy tân thời, các kiểu…tung bay
Đẩy xe đưa cháu hàng ngày…
Nhiều khi mải sự nên say ….quên “zìa”!

Nghĩ “cố quốc”…lòng chia hai ngả,
Nửa thương con, vất vả hơn nhiều
Nửa lo…“nắng quái buổi chiều”…
Có khi “phát hỏa”…liêu xiêu cửa nhà!

Con lên cấp làm ba, làm mẹ
“Ô sin” bà cũng ké… oai theo!
Khi xưa phận giáo chức nghèo
Nay đâu kém cạnh…chơi trèo …“trực thăng”! (tàu bay)

Thấm thoắt bao tuần trăng mờ tỏ
“Mãn hợp đồng ” …bà trở về nhà…
Thoạt nhìn ông chẳng nhận ra,
“Hương đồng gió nội…”của nhà …“bay” đâu?

Càng nhìn lại càng rầu rầu nghĩ ?
Để kịp bà - quyết chí liền ngay.
Gọi con…một suất “tàu bay”…!
Năm sau thêm cháu …“Bố mày – Ô sin!”
Phương Lan
(NNC – TP CT – 18/6/2015)




 

CHÈ CHÁT QUÊ HƯƠNG

(Thơ tiếng Nghệ – cho người Nghệ) 

Ả Huệ ,cu Đường, hoe Bảy ơi…
Chè xanh trên rú, bứt rành tươi,
Đem ỏm vô bình , nóng bỏng lại .
Bàn ghế rinh ra để trửa cươi!

Mời ả mời anh qua uống nác
Điếu đóm bên ni đạ sặn sàng...
Bật lả của tui ga hấn hết…
Thuốc lào bác cụng nhớ đưa sang….!

Rọng bừa chưa nạ ,khi mô cấy?
Vưng,lạc, độ xanh…được mấy lô?
Mùa ni nhà mự mần năng nấy?
Nắng ri, phơi ló chắc mau khô ….!

Tru của thằng tê ăn dưới hói,
Trụt chạc chạy vô, chận troạng nương !
Hấn mà nỏ sửa.cho ăn mói…
Cà cưởng với tui…., cức muốn dơng …

Gấy con nhà bác ra răng hậy… ?
Nhà nớ du ngoa chưởi…mụ gia
Thằng nhôông chộ rứa…cho hai vả…
Cha tổ cha cha….hấn ả nà !

Ôông mụ tê tề…vưa đập chắc
Chắt nớ vô Nam, để gấy rồi…
Con dượng chi chi …rành lớp tớp…
A rứa bỏ truông …khái hấn lôi!

Nắng nôi ra rứa ngài rành nhoọc !
Cơm ceenh mà hại, nót cò vô…
Bổ cấy toạc chưn khi gánh ló…
Trốc cúi, ắc lè…sót lộ mô !

Con nớ vơ trời, ngong rành sọi ?
Nỏ biết nhà ai đạ bỏ trù… ?
Thằng cháu ả hoe rành hợp chắc
Nậy rồi, cứ hỏi hấn mần du… !

Con o chắt ở khu công nghiệp
Côông lắm tóm ngài, lưa nạm xương !
Lại thêm cấy bệnh hay đau trôốc …
Nhủ nghỉ …va còn tiếc trự lương !

Về quê một chắc, khi mô đó… ?
Túi xuông mà nhởi ở nhà choa
Ga, vịt trong truồng lưa bảy ổ…
Sặn nhút, lộc thơm, rượu của nhà !

Chú ở ngoài tê, gưn có chộ
Các bác trung ương họp nói chi… ?
Bàn răng vận cứ bầy tui khổ…
Nhật, Hàn…Mỵ, Úc…sướng ra…ri !

Ngong cảnh ti vi… thương đứt rọt…
Đánh bom, khủng bố nỏ trừa ai,
Ác chi ác lạ quân…IS
Tắn độc, quỷ ma khác giống ngài… !

Ngay mốt mự đi cho bác gưởi
Có lượng hành tăm, chục trớng ga…
Kèm thêm mấy cổ gầng, chanh lá…
Trong nớ mần chi sặn như ta… !

Bên đọi nác chè xanh sóng sánh
Nửa đúa khoai lang, địa mói vừng
Lạc loọc một tô, dăm mánh bánh…
Ta,Tây, làng, xóm…chuyện vòng quanh !

****************************

Thương quá tình người quê mộc mạc
Một đời ruộng lúa với triền đê…
Xa rồi… nhớ lại hương chè chát…
Nhắc nhở lòng ta chốn trở về … !

(NNC – TPCT– 08/9/2015)

Trong hình ảnh có thể có: 3 người, ngoài trời
 P/S :Cảnh uống nước chè buổi sáng của quê tôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét