Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

PHAN THỊ THANH NHÀN NÓI VỀ XQ khác các nhà thơ nữ cùng thời ra sao...

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang cười, đang đứng, ngoài trời và thiên nhiênChiều nay hai em Bạch Dương và Thu Hương của VTV6 đến ..QUAY bà già cho chương trình GIAI ĐIỆU TỰ HÀO sắp tới về nhà thơ Xuân Quỳnh.
Sau khi vào phòng mình- mà con gái đã dọn dẹp tương đối gọn gàng- quay cảnh PTTN ngồi đọc sách (!) thì lên sân thượng hỏi và trả lời về nhà thơ thân quý Xuân Quỳnh của mình.Thu Hương nhắc không nói dài mà chỉ tóm tắt về thơ.

Mình nói, đại ý: Chỉ nói về thơ tình yêu, thì chúng tôi hình như đều vất vả, đau khổ mỗi người một kiểu và tất cả đều hết lòng với người mà mình yêu. Nhưng khi tan vỡ, đau xót, thì mỗi người biểu hiện một khác trong thơ. Ví dụ Lâm Thị Mỹ Dạ gần như tuyệt vọng:

"Ước gì cầm được cô đơn
Ném thia lia để hóa buồn thành vui"...

Đoàn Thị Lam Luyến thì đau đớn trách than:
Em trao cả cho anh
Một tình yêu dào dạt
Anh lại trả cho em
Nỗi buồn đau tan nát "

Nhà thơ Ý Nhi thì thương nhớ mãi người yêu đã xa-Nguyễn Thị Hồng Ngát muốn anh đừng bao giờ thả bánh mì cho con chim bồ câu khác- Lê Thi Mây thì dù anh không đến vẫn cứ đợi chờ "Em như con dế không rời cỏ xanh'- Nguyễn Thị Mai thì "Lòng em cơn bão" mỗi khi anh giận hờn...

Riêng với nhà thơ Xuân Quỳnh, mà có kẽ sự thật còn tàn nhẫn hơn, đau đớn hơn nỗi đau của các bạn gái làm thơ khác, thì lại luôn như là nhận lỗi về mình với bao day dứt, bâng khuâng và dịu nhẹ vô cùng. 

Các bạn đọc lại bài thơ khi Xuân Quỳnh cảm thấy người yêu đã rời bỏ mình chuyển sang một tình yêu khác . Bài thơ lãng đãng, vu vơ, để nỗi buồn như cỏ may cứ găm vào nàng như gai nhọn, mà tâm hồn nàng vẫn gắng gượng: "Lòng như trời biếc lúc sang thu" cùng nỗi đau tưởng như rất mơ hồ: "Ai biết lòng anh có đổi thay"... 
Ghi chú: Hồi nàng gửi mấy bài thơ đến báo NGƯỜI HÀ NỘI mà tôi đang làm việc, khi đọc bài này, tôi đã rơi nước mắt.
Hoa cỏ may
Cát vắng sông đầy cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ em về nay đã thu

Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc sang thu
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết đôi dòng theo gió xa

Khắp nẻo dâng đày hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói

Ai biết lòng anh có đổi thay....
Xuân Quỳnh.



Kết quả hình ảnh cho hoa cỏ may bên sông

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét