Thứ Năm, 25 tháng 1, 2018

ĐỨNG Ở BỜ HỒ.

Đường quanh vắng lặng Bờ Hồ
Cây cao lọt nắng, thẩn thơ một người
Chiều nay về lại H rồi
Một chiều, nửa tối trong đời như mơ
Thời gian cách những một giờ
Đủ xa khuất nẻo hẹn hò chờ mong
Đường ven vẫn uốn cho cong
Nỗi niềm vẫn muốn im lòng giữ riêng
Mái trường kỷ niệm đầu tiên
Tóc sương lại tuổi hoa niên không ngờ
Gần trưa đứng ở Bờ Hồ
Để chiều về chốn Kinh đô muôn trùng. 
 
Biết là nước mắt đã rưng
Đứng đây khắc khoải người dưng bên hồ.

 
19/01/2018-hxd