Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013

TÂM TÌNH VỚI OLGA BERGHOLZ
Bét xô nốp nhớ lại câu chuyện của mình với cô Sinh viên khoa toán Ôn ga Béc Gôn cách đã 10 năm...Hai người yêu nhau tha thiết nhưng Béc xô nốp đã có vợ...Rôi hai người chia tay nhau ...

Chuyện mười năm trước
Chỉ có một lần thôi
Em hỏi anh im lặng
Thế mà em hờn giận
Để chúng mình xa nhau.

Những mùa xuân đã qua
Tiếng ve kêu thổn thức
Gọi gió vào đầu hè
Kể chuyện mười năm trước

Chỉ có một lần thôi
Em hỏi anh im lặng
Thế mà em hờn giận
Để chúng mình xa nhau.


Biết đi đâu, về đâu
Con thuyền không bến đợi ?
Ôi cây xanh tình đời
Có nghe lòng ta gọi ?

Chỉ có một lần thôi
Em hỏi anh im lặng
Thế mà em hờn giận
Để chúng mình xa nhau.
Nơi tình yêu bắt đầu
Cũng là điều khó nhất!
Trái tim dù biết hát
Nhưng tình đời dễ đâu!

Những đôi lứa yêu nhau
Có nghe tôi kể lại
Chỉ một lần trót dại
Thế mà tình chia phôi.

Chỉ có một lần thôi
Em hỏi, anh im lặng…

Thế là em hờn giận
Để chúng mình xa nhau
          (Trích-Bằng Việt dịch)


Ôn ga béc Gôn đọc được những vần thơ trên, xúc động viết:


Bài thơ cuộc đời
I
Em nhớ lại một thời quá khứ
Khúc hát mê say một thời thiếu nữ
Ngôi sao cháy bùng trên sóng Nê Va
Và tiếng chim kêu mỗi buổi chiều tà

Năm tháng đắng cay hơn năm tháng ngọt ngào
Em mới hiểu bấy giờ anh có lí
Chuyện cũ qua rồi giờ anh xa cách thế
Em hát khác xưa rồi và khóc cũng khác xưa

Lớp trẻ lớn lên lại nối tiếp theo ta
Họ lại nhấp vị ngọt ngào buổi ấy
Vẫn dòng Nêva sớm chiều lửa cháy
Nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh !
II
Vâng, em khác hẳn rồi, chẳng giống trước nữa đâu!
Cuộc đời ngắn cũng xem chừng sắp hết.
Em đã già nhiều, nhưng anh đâu có biết,
Hay anh cũng biết rồi? Có thể!...Nói đi anh!

Em xin lỗi làm chi, chẳng cần đâu anh nhỉ
Thề thốt chăng? Cũng vô ích thôi mà,
Nhưng ví thử em tin, anh còn quay trở lại
Thì một ngày nào, anh sẽ hiểu ra...

Và mọi tổn thương, chúng mình xoá hết
Chỉ ở bên nhau, sánh bước trọn đường
Chỉ cần được sóng đôi, và chỉ khóc
Chỉ khóc thôi, đủ bù đắp tận cùng!...
                                          1939-1940
                                     (Bằng Việt dịch) 


Bét xô nốp đọc, rồi gửi lại Ôn ga Béc gôn: 

Những dòng thơ về bài thơ cuộc đời.
Đừng nhắc nữa em ơi
Lỗi lầm thời quá khứ
Ngôi sao bừng đốm lửa
Đâu còn nữa màu xanh

Con chim nhỏ chuyền cành
Đã bay theo tiếng hót
Tím ngắt chiều giá buốt
Hoa sặc sỡ lo âu

Dòng sông trôi về đâu
Hỏi làm chi cho khổ
Tình yêu con thuyền nhỏ
Buồn trôi nơi xa xôi

Gặp gỡ và chia phôi
Yêu thương và oán trách
Bây giờ đã xa cách
Nhắc lại mà làm chi

Thời gian mãi trôi đi
Buồn vui thành kỉ niệm
Bài thơ là câu chuyện
Thuở ban đầu tình yêu.                     
                   (Bằng Việt dịch) 


Nhà thơ Bằng Việt khi đọc những vần thơ trên ông cũng đã rất xúc động, Ông viết:

Tâm tình với Onga Becgon.
Và thế là họ xa nhau
Chỉ còn dòng Nêva cuồn cuộn chảy
Ngôi sao chiều bùng cháy
Tiếng chim kêu lạc lõng cuối trời xa…
Năm tháng trôi qua, năm tháng cứ trôi qua
Cô gái hiểu người yêu mình có lí
Khi bụi thời gian nhuộm những sợi tóc đẹp trên mái tóc óng ả
Khi ngọt ngào nhiều, cay đắng cũng nhiều hơn
Nàng nghĩ gì Olga Bergholz?
Câu thơ viết như một lời thú tội
Ôi cái tuổi ngây thơ chẳng bao giờ có lỗi
Khi nhắp vị ngọt ngào cay đắng của Tình yêu.
Vẫn những bờ đá hoa cương, vẫn những buổi chiều
Và lớp trẻ lớn dần theo năm tháng
Sẽ hợp tan bao mối tình trong trắng
Sao vô tình chảy mãi hỡi Nêva?
Đôi lứa nào sẽ vui trong hạnh phúc ngôi nhà
Và ai sẽ suốt đời phải mang câu hát tiếc một thời thiếu nữ
Ai nhớ hoài vì thuở xưa sẽ khóc than một thời trai trẻ
Năm tháng dẫu qua rồi, cái vết thương lòng vẫn chảy máu dọc thời gian.
Nàng nghĩ gì hỡi Olga Bergholz         
Khi trở lại dòng sông Nê va vẫn sóng chiều dào dạt
Khi trở lại nơi ngày xưa câu hát giữa chừng lịm giữa làn môi
Chuyện cũ đã qua rồi
Nhưng xa đến vô cùng là người yêu thuở ấy
Sẽ lạnh lẽo giá băng hay âm thầm lửa cháy
Bởi câu hát khác xưa rồi, tiếng khóc cũng khác xưa.
Chỉ còn những chiều sóng nước Nê va
Và lời nhắn nhủ dặn về tuổi trẻ
Hãy rộng lượng, hãy là người tha thứ
Sẽ chẳng phải đau lòng khi trở về kỉ niệm đầu tiên.
                                          
http://farm6.static.flickr.com/5042/5215073622_3a11644ed6.jpg



Để có thêm thông tin và "rộng đường dư luận", người viết bài này đã xin thỉnh giáo nhà thơ, dịch giả Bằng Việt về những dịch phẩm được coi là của ông kể trên. Ông cho biết: hai bài thơ trên chắc chắn không phải của Olga Berggoltz và cũng không phải của một Bessonov nào cả. Và, cũng không phải ông đã dịch các bài đó. 

1 nhận xét:

  1. Từ thời sinh viên, thuộc lòng bài Chuyện mười năm trước. Khi vào bộ đội, thuộc thêm bài cuối: Tâm tình với Onga Becgon.

    Trả lờiXóa