Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

CÓ NHỮNG BÀI THƠ BUỒN MÙA THU

Cũng có những bài thơ buồn mùa Thu!



Thu bỡ ngỡ

Heo may về nhắc cây thay áo 
Hoa lá ồn lên chuyện đổi mùa
Thu còn bở ngỡ ngoài song cửa
Áo vàng hay vẫn áo xanh đây ...



Đa số cây xanh chọn lá vàng
Vài cây chọn lá đỏ cho sang
Chàng Thông … bướng bỉnh không thay áo
Chung tình chỉ mặc mỗi mầu xanh

Cây chưa thay lá thu chưa tới
Đã thấy lòng sao quá bồi hồi
Thu xanh mắt biếc, vàng thương nhớ
Chợt thấy heo may .. lại nhớ người

Một mai .. thu chẳng quay về nửa
Hỏi thu, thu chỉ thờ dài thôi
Bao nhiêu ước hẹn em còn nhớ ..?
Thề nguyền .. như nước đổ lá khoai 



Khép đôi mắt biếc, thu khẽ nói
"Chỉ sợ lòng anh … với lòng người
Anh đừng nói nữa thu buồn lắm
Thu sẽ yêu anh suốt một đời … "

Thu sẽ dâng sầu lên mắt biếc
Thu buồn thu khóc đến ngàn sau
Thu sẽ không còn yêu ai nữa
"Thu sẽ yêu anh … đến bạc đầu"

Người ta ước hẹn như thay áo
Tình đời bạc trắng tựa bôi vôi
Một trăm con gái thời nay ấy
Đừng nói ân tình, nói thủy chung (1)
                                      Chớm thu
(1) Thơ Nguyễn Bính – Xuân Tha Hương


Chỉ mình em

Tác giả: TNP
Chỉ mình em thôi nhé 
Không còn ai sau em
Anh không là biển cả
Cũng không là dòng sông

Không cuốn trôi em được
Nên tình buồn mênh mông
Chỉ mình em thôi nhé
Không còn ai sau em

Nghìn sau .. không có nhau
Em đừng hỏi vì sao ?
Anh chỉ là chiếc lá
Chiều thu buồn.. nghiêng chao

Đừng giận thu em nhé
Chút tình thu lá rơi
Một mai thu qua vội
Tình vẫn hoài xa xôi.


Một chút mùa Thu

Tác giả: Hoàng Sa
Một chút mùa thu rơi xuống thơ
Chút mưa rỉ rả điệu mong chờ
Chút trăng hắt mộng vào đêm vắng
Dăm chiếc lá vàng bay ngẩn ngơ

Cũng chỉ là thu ... là mưa nắng
Mây trôi ... trôi mãi chốn xa mờ
Mông lung tiếng gió ru nhè nhẹ
Để lại chiều thu một chút mơ

Một chút mùa thu ... cùng với em
Là bâng khuâng nhặt tiếng thơ mềm
Là loay hoay viết lời ngơ ngẩn
Là gió thu buồn ôm lấy đêm

Nửa chừng ... thơ chẳng muốn thêm
Ngổn ngang câu chữ bên thềm gió thu.




Bắt gặp mùa thu

Tác giả: Nguyễn Bính
Xơ xác hồ sen đã nhạt hương
Bên song hoa lựu cũng phai hường
Sớm mai lá úa rơi từng trận
Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường

Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung
Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng
Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ
Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng

Thu về sông núi bỗng tiêu sơ
Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ
Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa
Nghe mùa gió lạnh cắn môi tơ

Sương phủ lưng đồi rặng núi xa
Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà
Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ
Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa?

Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi
Con mình không một lá thư đưa

Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!

Một chút công danh rất hão huyền
Và dang dở nữa cuộc tình duyên
Thu sang, quán lẻ con đăm đắm
Rõi bóng quê nhà mắt lệ hoen.


Chợt nhớ mùa thu

Tác giả: Trahoanu
Có một thời hoa cúc của riêng em
Mùa thu ghé gió về đưa phím nhạc
Em hồn nhiên đôi mắt tròn ngơ ngác
Bản nhạc tình hoa cúc gợi vầng trăng!

Có một thời – thời hoa cỏ tung tăng
Vầng trăng khuyết giắt lược cài mái tóc
Em hồn nhiên trong veo đôi mắt ngọc
Heo may về khe khẽ.. đợi tình quân…


Có một thời hoa cúc vàng trước sân
Trăng cuối thu chợt rũ buồn xao xác
Bài hát xưa không còn ngân tiếng nhạc
Dáng em gầy in trên lối hoa phai…
Có một thời-một thời của riêng ai?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét