Câu chuyện có thật diễn ra vào trưa ngày
13/1 vừa qua, tại quán cơm chay Thiên Phước 5000đ, ở 62 Nguyễn Chí
Thanh, phường 16, quận 11, TP.HCM. Trong lúc mọi người đang loay hoay vì
giờ cao điểm khách vào ăn cơm đông, cậu sinh viên (là lực lượng tình
nguyện viên phụ giúp quán) báo có cô bán ve chai là khách hàng thương
xuyên của quán muốn gặp.
Vừa gặp chủ
quán, chị đã khóc và kể: "Năm nay làm ăn khó khăn quá, đối với chúng tôi
những người lao động xa quê lên đất Sài Gòn tìm một công việc đã khó và
còn khó hơn khi vật giá leo thang. Thu nhập thì thấp (chị vẫn vừa nói
vừa khóc), nhưng tôi đã vào quán này ăn từ ngày quán khai trương cho đến
nay.
Người phụ nữ bán ve chai mang một bao tải gạo và một chai dầu ăn đến quán cơm chay Thiên Phước 5000đ. |
Đối
với chúng tôi đây thật sự là điểm đến buổi trưa ấm lòng, tiết kiệm được
chút ít chi phí cho bữa ăn hàng ngày...”. Nói xong, chị đi ra xe đẩy ve
chai của mình ôm vào quán một bao gạo 10kg và một chai dầu ăn 1 lít rồi
nói, xin quán hãy nhận ở nơi tôi tấm lòng, để chia sẻ với nhau.
Chủ
quán cơm ngỡ ngàng, không biết phải làm sao vì món quà này đối với
nhiều người tuy không lớn, nhưng đối với một người thu nhập thấp thì đây
quả là một số tiền cũng không hề nhỏ. Rồi anh nói sẽ nhận ở tấm lòng
của chị.
Thế nhưng chị nhất quyết
không chịu, bắt chủ quán phải nhận bao gạo và chai dầu ăn. Chủ quán cơm
chỉ còn cách nhận những món quà tình, quà nghĩa kia và dặn dò chị mai
mốt chị đến ăn cơm, hôm nào buôn bán ve chai được kha khá thì chị có thể
đem lại 1 bó rau muống hoặc 1 chai nước tương nho nhỏ là được rồi,
không nên mua với số tiền vượt khả năng của mình, quán sẽ không nhận
đâu. Chị cười và câu chuyện cứ như dài bất tận tựa tấm lòng của những
người tốt gặp nhau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét