Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

ĐÃ ĐÀNH

ĐÃ ĐÀNH
Đã đành từng có lúc quên 

Vẹn nguyên da diết nỗi niềm xưa xa
Đã đành khi hiển hiện ra
Dõi đôi mắt ấy không là người dưng
Đã đành chân bước thế nhưng
Đi mà chả hết tận cùng ngả quen
Đã đành lánh chốn bon chen
Mà hương chưa thoảng xanh sen mặt hồ
Đã đành rồi vẫn hư vô
Mà như không thể vẩn vơ, đã đành...
12/06/2017-hxd

(Ảnh St)



Kết quả hình ảnh cho sen



1 nhận xét:

  1. Bài thơ hay ở một tầm cao rồi, lục bát mà rất mới, HG thực sự rất cảm phục. CCK làm ngành nào ạ? Có phải một nhà thơ ẩn danh không?

    Trả lờiXóa