Thứ Năm, 25 tháng 1, 2018

CHIỀU

Chiều ngưng chầm chậm miệt mài
Đằng tây nắng đã nguôi ngoai lửa bừng
Lòng còn ồn ã, thế nhưng
Chân trời gọi mắt mông lung, dịu dàng

Mây mềm giục gió lang thang
Lời thương dường đã kỹ càng dành thêm
Bóng chiều bứt lá giúp em
Hoàng hôn chưa xuống, đương nhiên vẫn chiều!
Một ngày dài đến bao nhiêu
Để mong biết đợi để yêu lắng chờ.

 
15/01/2018-hxd
Ảnh St



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét