Ơn nhờ "chó ngáp phải ruồi"
Cuối năm gà được chuyển ngồi mâm cao
Chó gừ đâu phải công tao
Ngoác rồi nuốt phải công lao cái gì!
Gần nhà chó cậy tý ti
Mèo về chó lại tha đi làu bàu
Chiều "gà định vào vườn rau"
Chó sủa như đuổi đâu đâu vẫy mừng
"Chó treo mèo đậy" đã từng
"Chó chui gậm chạn" lẫy lừng với ai
"Chó đen giữ mực" mới mài
"Chó cắn áo rách" dẳng dai đường cùng
Sau mèo "chê chó lắm lông"
Để chó đứng dưới ngắm mông lèm bèm
-Chàng là con chó của em!
Giận không, còn được khen kèm thưởng yêu
Đầu dê ít, thịt chó nhiều
"Cày tơ bảy món" uống xiêu bác già
Nhớ xưa chàng đến chơi nhà
Thấy mẹ vét chảo, thấy cha vét nồi
Thấy nàng dựa cột liếm môi
Tưởng là con chó chàng lùi chân ra.
Đá ăn chó, sỏi ăn gà
Mắng mèo chửi chó người ta vẫn thường
“Chó liền da, gà liền xương”
Anh chịu làm cún em thương lâu rồi!
“Con chó khóc đứng, khóc ngồi
Bà ơi đi chợ mua tôi đồng riềng!"
Anh đang buôn bán trăm miền
Bỏ về nuôi giống “chó huyền đề” yêu
Vợ con chẳng nói một điều,
Chỉ con “chó đá” vẫy liều cái đuôi.
Khuyết chó mèo phải ăn thôi
“Chó mặc váy lĩnh” từ thời vua ra
Con không trách khó mẹ cha
“Chó không chê” khéo chủ nhà nghèo xơ
Đêm đông “chó sủa trăng” mờ
“Yêu chó, chó liếm mặt” cho còn gì!
Sống ngon dồi miếng đen sì
Chết xuống âm phủ còn tùy có không
Kệ “mèo chê chó lắm lông”
Có “nhục như chó” được đồng tiền tiêu
“Lên voi xuống chó” đã nhiều
“Hàm chó vó ngựa” trớ trêu ở đời
Cuối năm chó chạy khắp nơi
Vừa qua Phú Quốc, lại rời bản H'Mông
"Chó đâu chó sủa chỗ không
Chẳng thằng ăn trộm cũng ông ăn mày"
Nhì vàng, nhất bạch thế này
Tam khoang, tứ đốm tiếng hay lưu truyền
Tiễn gà chó biết làm duyên
Cái bà dắt chó nhỏ liền đi qua...
03/01/2018- hxd Tặng QB
Ảnh St
Ảnh St
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét