THƠ HOÀNG
1-VÀO ĐOÀN
1-VÀO ĐOÀN
Giữa mùa phượng nở nắng
hoà chan
Vinh dự đứng trong hàng ngũ Đoàn
Dưới lá cờ này ta nguyện ước
Bạn ơi xiết kể nỗi hân hoan.
Chúng mình đi giữa tình đất nước
Trái tim ta nhịp đập thời gian
Chắp cánh ước mơ thêm vững bước
Chúc mừng các bạn: H. , Anh, An.
Vinh dự đứng trong hàng ngũ Đoàn
Dưới lá cờ này ta nguyện ước
Bạn ơi xiết kể nỗi hân hoan.
Chúng mình đi giữa tình đất nước
Trái tim ta nhịp đập thời gian
Chắp cánh ước mơ thêm vững bước
Chúc mừng các bạn: H. , Anh, An.
Ngày 26/04/1975-hxd
Ảnh St
2-LƯU NIỆM BẠN TỐ HOA
Vài dòng ký niệm đơn sơ
Hôm nay kết lại giấc mơ mái trường.
Hôm nay kết lại giấc mơ mái trường.
Khi hoa phượng treo màu
rực rỡ
Khi ve ran như tiếng gọi kêu
Chúng ta tạm gấp bài gấp vở
Hè cho mưa, nhưng đậm khá nhiều.
Khi ve ran như tiếng gọi kêu
Chúng ta tạm gấp bài gấp vở
Hè cho mưa, nhưng đậm khá nhiều.
Giọt mưa thánh thót đập
mái nhà
Gợi lại trong tôi những ngày qua
Với ánh sáng trời bao nhiêu sắc
Hoà lẫn cùng nhau để một màu
Nhớ lại lần nào tôi cũng nhắc
Đừng soi lăng kính vạch khác màu.
Gợi lại trong tôi những ngày qua
Với ánh sáng trời bao nhiêu sắc
Hoà lẫn cùng nhau để một màu
Nhớ lại lần nào tôi cũng nhắc
Đừng soi lăng kính vạch khác màu.
Những con tim từ nhiều
miền quê xứ sở
Bay về đây ríu rít nhạc đời
Những chặng đường qua bao vất vả
Mái trường tươi nồng ấm nắng chân trời.
Bay về đây ríu rít nhạc đời
Những chặng đường qua bao vất vả
Mái trường tươi nồng ấm nắng chân trời.
Ôi mùa xuân có ngày đẹp
nhất
Ta nâng niu quý trọng vô cùng
Hương tuổi thơ đậm đã ngây ngất
Không riêng ai, tất cả đều chung.
Ta nâng niu quý trọng vô cùng
Hương tuổi thơ đậm đã ngây ngất
Không riêng ai, tất cả đều chung.
Và mãi vậy bạn ơi thế nhé
Cùng vun thêm cội gốc bạn bè
Qua đi là mỗi lần nhớ lại
Những tháng ngày học tập vui chơi
Với bao thú vị và nuối tiếc
Ngày ấy không còn xa, đến rồi.
Cùng vun thêm cội gốc bạn bè
Qua đi là mỗi lần nhớ lại
Những tháng ngày học tập vui chơi
Với bao thú vị và nuối tiếc
Ngày ấy không còn xa, đến rồi.
Tôi cầm bút đi tìm nét
mực
Gạch những gì suy nghĩ đầy vơi
Đấy mùa hè với bao nóng nực
Đây mùa hè ký ức đương trôi.
Gạch những gì suy nghĩ đầy vơi
Đấy mùa hè với bao nóng nực
Đây mùa hè ký ức đương trôi.
Để hiểu nhau phải đâu là
dễ
Mọi sâu xa của cuộc sống tràn trề
Đời học sinh không chỉ là mơ mộng
Chẳng giản đơn khoảng trống của thời gian
Mang lại nhé bạn ơi tình bạn!
Mọi sâu xa của cuộc sống tràn trề
Đời học sinh không chỉ là mơ mộng
Chẳng giản đơn khoảng trống của thời gian
Mang lại nhé bạn ơi tình bạn!
Ngày 05/05/1976-hxd
Ảnh St
Ảnh St
3- MẶT BÀN
Luống
khoai ấy vun trồng hộ nhé
Cho tốt tươi tình cảm bạ bè.
Chúng ta chỉ nói những gì trực tiếp
Đã mang ra ánh sáng rạng ngời
Và vùi xuống bùn đen kiếp kiếp
Những vần abc trong bóng tối cợt cười.
Cho tốt tươi tình cảm bạ bè.
Chúng ta chỉ nói những gì trực tiếp
Đã mang ra ánh sáng rạng ngời
Và vùi xuống bùn đen kiếp kiếp
Những vần abc trong bóng tối cợt cười.
Ngày -hxd
(10G-LP)
Ảnh St
4-LƯU NIỆM MINH PHƯƠNG
Tôi viết cho ai một vài
lời.
Với lòng chân thật chẳng hề chơi
Nước chảy đá mòn là chuyện thật
Mà sao vẫn thấy buồn cười.
Sóng dậy xôn xao đành phải nói
Trời im biển lặng đương nhiên thôi
Không quên tôn trọng con người tốt
Cũng chẳng làm ngơ kẻ hẹp hòi.
Với lòng chân thật chẳng hề chơi
Nước chảy đá mòn là chuyện thật
Mà sao vẫn thấy buồn cười.
Sóng dậy xôn xao đành phải nói
Trời im biển lặng đương nhiên thôi
Không quên tôn trọng con người tốt
Cũng chẳng làm ngơ kẻ hẹp hòi.
Ngày 20/04/1976-hxd
Ảnh St
5-LƯU NIỆM BẠN MINH HẢI.
Thế là xa đấy ư
Từ lời chào tạm biệt...
Từ lời chào tạm biệt...
Thời
gian xao xuyến bồi hồi
Lắng vào ký ức những lời thiết tha
Để rồi mai mỗi người mỗi ngả
Trên đường kia xa lạ bước chân đi
Bạn ơi biết nói những gì
Với nhau trong buổi chia ly mặn nồng.
Lắng vào ký ức những lời thiết tha
Để rồi mai mỗi người mỗi ngả
Trên đường kia xa lạ bước chân đi
Bạn ơi biết nói những gì
Với nhau trong buổi chia ly mặn nồng.
Như con sóng vỗ tràn kỷ
niệm
Ba năm trôi thấm thoắt thoi đưa
Dẫu mơ ước cũng không còn được nữa
Lại từng ngày cắp sách sớm trưa.
Ba năm trôi thấm thoắt thoi đưa
Dẫu mơ ước cũng không còn được nữa
Lại từng ngày cắp sách sớm trưa.
Có thể nào ngạo nghễ
trước lúc đi
Khi tất cả đã cùng ta gắn bó
Bước chân đã mòn quen đường cỏ
Và hàng cây muôn lá thầm thì.
Khi tất cả đã cùng ta gắn bó
Bước chân đã mòn quen đường cỏ
Và hàng cây muôn lá thầm thì.
Cổng
trường ơi ta đi đi nhé
Ngỡ ngàng sao lúc ấy mới về
Cho hôm nay lưu luyến tay chia
Ngưỡng cửa chân trời mới mẻ.
Ngỡ ngàng sao lúc ấy mới về
Cho hôm nay lưu luyến tay chia
Ngưỡng cửa chân trời mới mẻ.
Và đi nhé bảng đen thân
thiết
Viết lên lời tạm biệt của chính mình
Nơi mặt bảng ghi dòng hiểu biết
Với dần từ dáng thấp học sinh.
Viết lên lời tạm biệt của chính mình
Nơi mặt bảng ghi dòng hiểu biết
Với dần từ dáng thấp học sinh.
Đi
nhé những bước đường chập chững
Lối ngang vườn in những dấu chân
Đất đã khô nắng bừng thêm cứng
Tin yêu tập thể lớp quây quần.
Lối ngang vườn in những dấu chân
Đất đã khô nắng bừng thêm cứng
Tin yêu tập thể lớp quây quần.
Đến hôm nay đã thành bước
ngoặt
ôi tương lai rộng hẹp một con đường
Chúng ta gái trai mười bảy
Rời mái trường những nhớ những thương.
ôi tương lai rộng hẹp một con đường
Chúng ta gái trai mười bảy
Rời mái trường những nhớ những thương.
Xin
tạm biệt các Thầy cô giáo
Về nhà mình Bố mẹ, chị anh
Không gian sẽ dựng lên hòn đảo
Bến bờ dào dạt mái chèo nhanh.
Về nhà mình Bố mẹ, chị anh
Không gian sẽ dựng lên hòn đảo
Bến bờ dào dạt mái chèo nhanh.
Đời
thân quen cứ thế quẩn quanh
Rồi ập oà lật trang vở mới
Vui không nhỉ mà lòng phơi phới
Biết ơn nhiều những viên ngọc long lanh.
Rồi ập oà lật trang vở mới
Vui không nhỉ mà lòng phơi phới
Biết ơn nhiều những viên ngọc long lanh.
Chia
tay nhau không là xa cách
Mạch thời gian tí tách chập chồng
Ta sẽ gặp lại những ngày vui nhất
Phù sa tươi đậm nẻo bến sông.
Mạch thời gian tí tách chập chồng
Ta sẽ gặp lại những ngày vui nhất
Phù sa tươi đậm nẻo bến sông.
Ta
sẽ gặp lại nhau trên đường đi tới
Mà
cội nguồn có tự hôm nay
Ta
sẽ gặp lại nhau đông vui phấn khởi
Vững
lòng tin sức mạnh đủ đầy.
Thời
gian chớ thành đưa đẩy
Nắm
tay nhau khúc hát kết đoàn
Trái tim chung dòng máu chảy
Bay cao tung cánh trong đàn.
Trái tim chung dòng máu chảy
Bay cao tung cánh trong đàn.
Yêu
mến lắm những ngày xa cách
Càng biết ơn thầy cô giáo mến yêu
Cùng các bạn tình thân ái rất nhiều
Thành công vào mùa thu hoạch.
Càng biết ơn thầy cô giáo mến yêu
Cùng các bạn tình thân ái rất nhiều
Thành công vào mùa thu hoạch.
Nhìn
bóng nắng sớm chiều rộn rã
Các bạn ơi tất cả chia tay
May mắn nhé sao bồi hồi quá
Mai này rồi nhớ mãi hôm nay
Các bạn ơi tất cả chia tay
May mắn nhé sao bồi hồi quá
Mai này rồi nhớ mãi hôm nay
Ngày 25/05/1976-hxd
(Buổi học cuối cùng:29/05/1976)
Ảnh St
6-NGỌC VINH
Hãy đến làm quen với Ngọc Vinh
Là một bạn trai trong lớp mình
Nhớ lại những ngày lớp 8
Lần theo câu chuyện nắng lung linh.
Là một bạn trai trong lớp mình
Nhớ lại những ngày lớp 8
Lần theo câu chuyện nắng lung linh.
Cùng quê nay ta lại gặp nhau
Với Vinh tất cả có gì đâu
Những lúc giận hờn cơn nóng lạnh
Sẽ hiểu từ Vinh, hiểu từ đầu.
Với Vinh tất cả có gì đâu
Những lúc giận hờn cơn nóng lạnh
Sẽ hiểu từ Vinh, hiểu từ đầu.
Vinh đã tỏ rằng khá thông minh
Lần theo trang vở “nắng lung linh”
Vô tư thẳng đến mức chân thật
Cái lý luôn đi trước cái tình.
Lần theo trang vở “nắng lung linh”
Vô tư thẳng đến mức chân thật
Cái lý luôn đi trước cái tình.
Cùng Vinh phấn đấu vươn lên Đoàn
Rộn ràng lớp học lúc xuân sang
Trong năm lớp 9 bao cố gắng
Niềm vui chưa tới vẫn hân hoan.
Rộn ràng lớp học lúc xuân sang
Trong năm lớp 9 bao cố gắng
Niềm vui chưa tới vẫn hân hoan.
Đi hết phương mô của quê hương
Học tập vương lên một lẽ thường
Vững một niềm tin bạn Vinh nhỉ
Vườn hoa thống nhất ánh hồng dương.
Học tập vương lên một lẽ thường
Vững một niềm tin bạn Vinh nhỉ
Vườn hoa thống nhất ánh hồng dương.
Đường dài càng giục bước chân nhanh
Sương treo đầu ngọn cỏ long lanh
Cho tới chân trời thênh thang ấy
Trăng thanh gió mát bước tung tăng.
Sương treo đầu ngọn cỏ long lanh
Cho tới chân trời thênh thang ấy
Trăng thanh gió mát bước tung tăng.
Ngày 12/06/1976-hxd
Ảnh St
7-BẠN BÈ
Hai tiếng bạn bè sâu lắng
trong tim
Đẹp nhất đời học sinh...
Đẹp nhất đời học sinh...
Hãy nhìn xem bạn bè ta đó
Với những người thuận gió xuôi buồm
Niềm vui nhỏ sẽ lớn thêm hơn
Trong say sưa biết còn nhớ lại
Những bạn mình dưới mái trường xưa.
Nơi cùng ta gắn bó sớm trưa
Nơi kỷ niệm nhiều thời thơ ấu
Nơi học hành rạo rực trái tim rung
Nơi vui tươi ngỗ nghịch vô cùng…
Với những người thuận gió xuôi buồm
Niềm vui nhỏ sẽ lớn thêm hơn
Trong say sưa biết còn nhớ lại
Những bạn mình dưới mái trường xưa.
Nơi cùng ta gắn bó sớm trưa
Nơi kỷ niệm nhiều thời thơ ấu
Nơi học hành rạo rực trái tim rung
Nơi vui tươi ngỗ nghịch vô cùng…
Tình bạn ấy còn nhiều lầm
lỗi
Là điều day dứt tận lòng tôi.
Thời gian chợt bước đi vội vã
Bạn bè sau mỗi người một ngả
Còn vẳng bên tai những ước mơ…
Là điều day dứt tận lòng tôi.
Thời gian chợt bước đi vội vã
Bạn bè sau mỗi người một ngả
Còn vẳng bên tai những ước mơ…
Ngày -hxd
Ảnh St
8-KỶ NIỆM
Kỷ niệm cuối năm vui biết
bao
Trong mỗi chúng ta dâng trào
Một sự thương yêu và gắn bó
Tình bạn bè đồng chí đẹp sao.
Trong mỗi chúng ta dâng trào
Một sự thương yêu và gắn bó
Tình bạn bè đồng chí đẹp sao.
Mong chờ, ngày tháng ước
ao
Tay nắm tay vui sướng tự hào
Những đoàn viên mới ngời tươi sáng
Gian lao trao thử thách bay cao.
Tay nắm tay vui sướng tự hào
Những đoàn viên mới ngời tươi sáng
Gian lao trao thử thách bay cao.
Ngày
29/05/1976-hxd
(Tặng
9 bạn vào Đoàn ngày 29/5/1976)
Ảnh St
Ảnh St
9-CHÚA
Dù
có Chúa
Phải ai cũng kính chúa
Này Chúa ơi! sao vội giật mình
Việc gì mà phải thanh minh
Chưa đến nỗi mong manh
Mà gió để lùa tê lạnh
Đối với con chiên
Và có lẽ rằng cả chúa.
Đâu phải suy năm tính bảy
“Đầu mối giao thông” là vậy
Cá không nằm trên thớt
Chim không nhốt ở trong lồng
Tưởng rằng những ngóng cùng trông
Ngẫm cái phận con Hồng cháu Lạc.
Nào có biết đã thành kiêu ngạo
Bốn bề trong sáng thanh tao
Sự hợm mình đã lật nhào tất cả.
Phải ai cũng kính chúa
Này Chúa ơi! sao vội giật mình
Việc gì mà phải thanh minh
Chưa đến nỗi mong manh
Mà gió để lùa tê lạnh
Đối với con chiên
Và có lẽ rằng cả chúa.
Đâu phải suy năm tính bảy
“Đầu mối giao thông” là vậy
Cá không nằm trên thớt
Chim không nhốt ở trong lồng
Tưởng rằng những ngóng cùng trông
Ngẫm cái phận con Hồng cháu Lạc.
Nào có biết đã thành kiêu ngạo
Bốn bề trong sáng thanh tao
Sự hợm mình đã lật nhào tất cả.
Ngày -hxd
(Ngày giáp tết)
(Ngày giáp tết)
Ảnh St
10-SỔ LƯU NIỆM
Với lòng chân thật chẳng
hề đùa
Mạnh dạn sổ này tôi muốn đưa
Không phải lúc này mà nghĩ vậy
Ta thật lòng ta há gió lùa?
Mạnh dạn sổ này tôi muốn đưa
Không phải lúc này mà nghĩ vậy
Ta thật lòng ta há gió lùa?
Ngày-hxd
Ảnh minh họa
11-ĐÔI MẮT
Người ta nhiều lần diễn
vở “Đôi mắt”
Tôi chưa xem, tiếc thật
Cái tên nghe đã thấy dịu dàng
Đẹp lên từ muôn ngàn tia sáng
Gợi lên bao tình cảm.
Tôi chưa xem, tiếc thật
Cái tên nghe đã thấy dịu dàng
Đẹp lên từ muôn ngàn tia sáng
Gợi lên bao tình cảm.
Đâu phải vì đôi mắt xinh
xinh
Mà yêu thương cuốc sống của mình
Một đôi mắt chỉ gợi lên trong tưởng tượng
Thoáng qua rồi mà nhớ thương.
Mà yêu thương cuốc sống của mình
Một đôi mắt chỉ gợi lên trong tưởng tượng
Thoáng qua rồi mà nhớ thương.
Những ngày học dưới mái
trường
Kỷ niệm từng trang sách vở
Theo tôi vào trí nhớ diệu kì
Những con số và dòng chữ nhỏ
Trong mắt tôi chúng giữ vẻ lầm lỳ.
Rời mái trường lưu luyến ra đi
Tôi không nghĩ cái gì sẽ trở lại
Thời gian tất cả đều thay đổi
Tôi lại tìm trong số mới
Tuy chẳng nhiều một đôi nét xa xưa
Tôi tin rằng điều đó chăng thừa
Tôi nhận thấy, tự mình bằng đôi mắt.
Kỷ niệm từng trang sách vở
Theo tôi vào trí nhớ diệu kì
Những con số và dòng chữ nhỏ
Trong mắt tôi chúng giữ vẻ lầm lỳ.
Rời mái trường lưu luyến ra đi
Tôi không nghĩ cái gì sẽ trở lại
Thời gian tất cả đều thay đổi
Tôi lại tìm trong số mới
Tuy chẳng nhiều một đôi nét xa xưa
Tôi tin rằng điều đó chăng thừa
Tôi nhận thấy, tự mình bằng đôi mắt.
Ngày 28/6/1976-hxd
(1 tháng 7 ngày sau thi ĐH, kỷ niệm với H.Vân)
Ảnh St
12-HAI TỜ GIẤY TRẮNG
Đợt thi học kỳ cuối lớp
10
Tình cờ quen biết mấy ngày thôi
Hai tờ giấy trắng tôi đưa bạn
Vẫn nhớ và tôi đâu muốn quên.
Tình cờ quen biết mấy ngày thôi
Hai tờ giấy trắng tôi đưa bạn
Vẫn nhớ và tôi đâu muốn quên.
Tháng 05/1976-hxd
(Bạn Kim Hồng)
Ảnh St
13-MỘT LỜI CHÀO
Thật
tự nhiên mỗi lần gặp mặt
Và mỗi lần tạm biệt đi xa
Một lời chào là bao điều gửi gắm
Kiểu cách ư? Phong tục ông cha.
Và mỗi lần tạm biệt đi xa
Một lời chào là bao điều gửi gắm
Kiểu cách ư? Phong tục ông cha.
Hôm nay đi trên đường Hà
Nội
Tiếng nói tiếng cười
Tôi lắng nghe, những lời chào thân mật
Một thói quen
có lẽ nên duy trì nhất
Giản đơn thay vẫn cứ một lời chào.
Tiếng nói tiếng cười
Tôi lắng nghe, những lời chào thân mật
Một thói quen
có lẽ nên duy trì nhất
Giản đơn thay vẫn cứ một lời chào.
Đó là một ngày không sao
quên
Thời gian trôi một giấc mơ màu
Một con người biết trước và quen sau
Kê cũng lạ mà cũng thật là dí dỏm.
Triển lãm thống nhất lấp loáng ánh đèn
Mỗi bước vụng về bỗng thấy thân quen
Là ánh đèn hay vầng trăng vàng toả
Ngẩng đầu lấp lánh ánh sao đêm.
Thời gian trôi một giấc mơ màu
Một con người biết trước và quen sau
Kê cũng lạ mà cũng thật là dí dỏm.
Triển lãm thống nhất lấp loáng ánh đèn
Mỗi bước vụng về bỗng thấy thân quen
Là ánh đèn hay vầng trăng vàng toả
Ngẩng đầu lấp lánh ánh sao đêm.
Sự ngạc nhiên không phải
là nho nhỏ
Tôi đâu biết ngôi nhà đó
Những ngày trước vẫn đi qua
Hà Nội người xe đi hối hả.
Tôi đâu biết ngôi nhà đó
Những ngày trước vẫn đi qua
Hà Nội người xe đi hối hả.
Lần đầu đến chơi tôi
không thấy
Màu áo nhung hôm ấy
Thấy làm sao giữa tháng 7 này
Kỷ niệm nhỏ dấu vào ký ức
Goodbye!
Ừ có lẽ chỉ là tạm biệt
Biết thêm một chút tiếng Anh
Nhớ kỷ niệm ngày tết
Bỗng thích thú theo thói quen nghề nghiệp
Tập theo thầy kiểu: “Việt Nam”
- Aurevoir!
Một lời chào bay vút không gian.
Màu áo nhung hôm ấy
Thấy làm sao giữa tháng 7 này
Kỷ niệm nhỏ dấu vào ký ức
Goodbye!
Ừ có lẽ chỉ là tạm biệt
Biết thêm một chút tiếng Anh
Nhớ kỷ niệm ngày tết
Bỗng thích thú theo thói quen nghề nghiệp
Tập theo thầy kiểu: “Việt Nam”
- Aurevoir!
Một lời chào bay vút không gian.
Ngày
28/8/1976-hxd
(Lần đi chơi cùng X Hải, Q Hưng.)
(Lần đi chơi cùng X Hải, Q Hưng.)
Ảnh St
14-CÔ HÀNG XÓM
Nỗi buồn
Cứ bám riết quanh tôi
Ngày trôi lặng lẽ
Năm tháng dồn về
Một nỗi nhớ gớm ghê
Cố xua đi mà không được.
Cứ bám riết quanh tôi
Ngày trôi lặng lẽ
Năm tháng dồn về
Một nỗi nhớ gớm ghê
Cố xua đi mà không được.
Tôi xuống Hải Phòng đã
gần 1 tháng
Loáng qua trước cửa là cô hàng xóm
Sáng mặt trời lên bóng nắng tròn tròn
Chiều gió biển ào về bứt rứt.
Nhớ Hà Nội, nhớ bạn bè
sâu vào ký ức.
Những lúc tôi thường ra cửa đứng
Nhìn lũ trẻ đang túm tụm chơi
Và bất chợt gặp đôi mắt nhìn lúng túng.
Loáng qua trước cửa là cô hàng xóm
Sáng mặt trời lên bóng nắng tròn tròn
Chiều gió biển ào về bứt rứt.
Nhớ Hà Nội, nhớ bạn bè
sâu vào ký ức.
Những lúc tôi thường ra cửa đứng
Nhìn lũ trẻ đang túm tụm chơi
Và bất chợt gặp đôi mắt nhìn lúng túng.
Chị tôi bảo nó học lớp 10
Vừa rồi cũng thi vào đại học
Tôi giật mình bởi mấy bữa trước
Chưa chuyện đâu nhưng nếu mà phải hỏi
Hẳn là tôi đã nói:
- “Này chị ơi…”
Người ta sẽ tròn xoe đôi mắt
Nhìn tôi… đúng là mới gặp lần đầu.
Ở suốt trong nhà tôi chẳng đi đâu
Cửa cũng khép tôi không ra đứng nữa
Chỉ nghe lũ trẻ cười đùa
Và cuối cùng tôi xin nói rõ
Bạn gọi anh tôi bằng chú
Còn với tôi chưa hỏi lấy một lời!
Vừa rồi cũng thi vào đại học
Tôi giật mình bởi mấy bữa trước
Chưa chuyện đâu nhưng nếu mà phải hỏi
Hẳn là tôi đã nói:
- “Này chị ơi…”
Người ta sẽ tròn xoe đôi mắt
Nhìn tôi… đúng là mới gặp lần đầu.
Ở suốt trong nhà tôi chẳng đi đâu
Cửa cũng khép tôi không ra đứng nữa
Chỉ nghe lũ trẻ cười đùa
Và cuối cùng tôi xin nói rõ
Bạn gọi anh tôi bằng chú
Còn với tôi chưa hỏi lấy một lời!
Ngày 20/10/1976
(Lần
đi chơi cùng X Hải, Q Hưng.)
Ảnh St
15-ĐẾN THÀNH PHỐ CẢNG
Lại lần nữa tôi đi tàu
hỏa
Tới thành phố xa
Tới thành phố xa
Con tàu đi mang nắng thu
xanh
Tiếng còi nghe cảm thấy tròng trành
Loang vào gió móc tàu loảng xoảng
Tôi lại đến với thành phố Cảng
Một khoảng trời ngời ánh mắt vui
Những hàng cây xồng xộc chạy lùi
Bông lúa mượt xoay quanh tại chỗ
Lùm tre kia gục đầu nức nở
Mưa phùn rơi lành lạnh giữa trưa thu
Luôn bên tai văng vẳng tiếng ù
Tàu dập dình trong bầu trời ướt đẫm
Qua ô cửa con tàu đi rất chậm
Con đường lao ngược về sau
Những hàng cây ướt sũng ngả đầu
Nghe hơi thở con tàu, giật mình nhỏm dậy
Khách ngồi trong toa như từ thuở xa xưa ấy
Mắt mơ hồ, tay áp vào lòng
Người đi tàu cảm thấy mùa đông
Hối hả theo con tàu sắp về thành phố trẻ
Em bé ngủ say trong lòng mẹ
Cụ già cúi lưng cong
Tàu lắc lư đưa võng mưa gió mênh mông
Lắng tai nghe như một giàn hợp xướng
Và nhạc công hiện ra trong tưởng tượng
Quá nhiệt tình với bản nhạc của mình thôi.
Trong toa tàu đủ các kiểu ngồi
Người đang đi mà chân co một chỗ
Để chuyển động chỉ còn qua cửa sổ
Tưởng như đi trong thế giới thần kỳ.
Bông lúa vàng cong chúi dáng đi
Nghĩa địa vắng rậm rì cây cỏ
Những ngôi mộ xoài mình trăn trở
Nỗi đau quằn quặn trong lòng
Luỹ tre xanh không che nổi cánh đồng
Đứng gội mưa bơ phờ nghiêng ngả
Đàn bò cúi đầu vội vã
Lưng đầm ngậm cỏ ngậm mưa
Bãi đất hoang trống trải gió lùa
Lò gạc đỏ hồng bối rối
Mấy lùm cây khom người mệt mỏi
Con tàu sùng sục lao qua…
Mưa dần tạnh, lò vôi nung âm ỉ
Cái nặng nề bỗng dồn lên mí.
Tiếng còi nghe cảm thấy tròng trành
Loang vào gió móc tàu loảng xoảng
Tôi lại đến với thành phố Cảng
Một khoảng trời ngời ánh mắt vui
Những hàng cây xồng xộc chạy lùi
Bông lúa mượt xoay quanh tại chỗ
Lùm tre kia gục đầu nức nở
Mưa phùn rơi lành lạnh giữa trưa thu
Luôn bên tai văng vẳng tiếng ù
Tàu dập dình trong bầu trời ướt đẫm
Qua ô cửa con tàu đi rất chậm
Con đường lao ngược về sau
Những hàng cây ướt sũng ngả đầu
Nghe hơi thở con tàu, giật mình nhỏm dậy
Khách ngồi trong toa như từ thuở xa xưa ấy
Mắt mơ hồ, tay áp vào lòng
Người đi tàu cảm thấy mùa đông
Hối hả theo con tàu sắp về thành phố trẻ
Em bé ngủ say trong lòng mẹ
Cụ già cúi lưng cong
Tàu lắc lư đưa võng mưa gió mênh mông
Lắng tai nghe như một giàn hợp xướng
Và nhạc công hiện ra trong tưởng tượng
Quá nhiệt tình với bản nhạc của mình thôi.
Trong toa tàu đủ các kiểu ngồi
Người đang đi mà chân co một chỗ
Để chuyển động chỉ còn qua cửa sổ
Tưởng như đi trong thế giới thần kỳ.
Bông lúa vàng cong chúi dáng đi
Nghĩa địa vắng rậm rì cây cỏ
Những ngôi mộ xoài mình trăn trở
Nỗi đau quằn quặn trong lòng
Luỹ tre xanh không che nổi cánh đồng
Đứng gội mưa bơ phờ nghiêng ngả
Đàn bò cúi đầu vội vã
Lưng đầm ngậm cỏ ngậm mưa
Bãi đất hoang trống trải gió lùa
Lò gạc đỏ hồng bối rối
Mấy lùm cây khom người mệt mỏi
Con tàu sùng sục lao qua…
Mưa dần tạnh, lò vôi nung âm ỉ
Cái nặng nề bỗng dồn lên mí.
Anh bộ đôi ngồi bên bà cụ
Ngôi sao đỏ ngời trên mũ
Cụ ngồi hấp háy nhìn anh
Bốn năm mong ngóng tin lành
Con của mẹ đã về mạnh khoẻ
Và ánh mắt thương yêu cô gái trẻ
Xưa học học cùng trường
Bao nỗi yêu thương.
Bà cụ vuốt ve tà áo
Cô gái nụ cười kín đáo
Khăn mùi soa loáng mái đầu
Dáng nghiêng như nghiêng cả con tàu.
Ngôi sao đỏ ngời trên mũ
Cụ ngồi hấp háy nhìn anh
Bốn năm mong ngóng tin lành
Con của mẹ đã về mạnh khoẻ
Và ánh mắt thương yêu cô gái trẻ
Xưa học học cùng trường
Bao nỗi yêu thương.
Bà cụ vuốt ve tà áo
Cô gái nụ cười kín đáo
Khăn mùi soa loáng mái đầu
Dáng nghiêng như nghiêng cả con tàu.
Thành phố thấp thoáng
những nhà cao
Gió biển tưởng như thấm vào da thịt
Tôi bước đi tìm lại phố quen
Trời lại mưa chen vào da diết.
Tháng 11/1976-hxd
Gió biển tưởng như thấm vào da thịt
Tôi bước đi tìm lại phố quen
Trời lại mưa chen vào da diết.
Tháng 11/1976-hxd
Ảnh St
16-KHU NHÀ TẬP THỂ
Cô gái đến múc nước
mấp máy gì đầu môi
Chỉ một tuần xuống đây
chơi
Tôi chưa quen hết khu nhà
tập thể
Va vào thành bể
gàu nước lưng vơi…
Những gian nhà dồn nhau
Nghịch đùa như trẻ nhỏ
Phía sau thấp thoáng vài
ngọn cây
Phi lao ở nơi đây
Mang hình thù riêng của
nó
Tán chẳng rộng cây nào
cũng thế
Cành lá xúm xít quanh
thân
Gió ru đứng tần ngần
Trong đêm tối chợt nhìn
ngơ ngác
Ven đường hố rác
Bụi cây nhỏ vật vờ
Hàng cột điện nhảy lò cò
Buộc giằng nhau co kéo
Những đầu sứ bé tí tẹo
Chễm chệ ngồi quăng dây
Cả dãy nhà chạy dài
Nối lưng nhau giữa thành
dãy bếp
Ngọn khói sự sệt từ ống
khói chui ra
Gió tạt qua cuống quít
Rãnh nước luôn mồm róc
róc
Há miệng, cống đen ngòm
Trong khoảng trống tối om
Muỗi bay ra loạng choạng
Bể nước trước nhà lênh
láng
Chảy re re
Đêm về chỉ còn nghe
tiếng muỗi vo ve
Dãy nhà trườn dài im ắng
Đôi tiếng ú ớ
Đêm thanh vắng
Có lẽ dãy nhà nằm mơ.
Ngày-hxd
Ảnh St
17- ĐẬP GẠCH
Thân
em lỳ lợm đỏ hoe hoe
Khốn
khổ tay anh đập lại ghè
Vốn
biết giơ cao là đập khẽ
Cứng
trơ em nghĩ ấy vuốt ve.
Ngày 15/09/1976-hxd
(Tuần đập gạch với Phan Tuấn và Việt Hùng)
(Tuần đập gạch với Phan Tuấn và Việt Hùng)
Ảnh St
Chiều
thu bóng nắng dọi
Qua lớp mái lá gồi
Đẫm trên người bạn gái
Ngồi phía trước chúng tôi.
Qua lớp mái lá gồi
Đẫm trên người bạn gái
Ngồi phía trước chúng tôi.
Thích
thú chúng tôi đếm. Tả tơi
Này bạn ơi có vô vàn hạt nắng
Những hạt vàng lấp lánh tung rơi
Sắc đẹp mùa thu cài mái tóc.
Này bạn ơi có vô vàn hạt nắng
Những hạt vàng lấp lánh tung rơi
Sắc đẹp mùa thu cài mái tóc.
Một
tuần chính trị đầu năm học
Quen nhau lứa tuổi học sinh
Chúng tôi quây về hội trường nhà lá
Bỗng nhận ra nghề đã chọn mình!
Quen nhau lứa tuổi học sinh
Chúng tôi quây về hội trường nhà lá
Bỗng nhận ra nghề đã chọn mình!
Bạn
tôi ơi đôi mắt sáng thông minh
Thẹn vì xinh sao ngồi yên lặng
Đôi vai nhỏ tròn theo bóng nắng
Mái tóc dài lấp lánh hạt vàng ươm.
Thẹn vì xinh sao ngồi yên lặng
Đôi vai nhỏ tròn theo bóng nắng
Mái tóc dài lấp lánh hạt vàng ươm.
Loang loáng vút lên bóng nắng dỗi hờn
Tròn trĩnh đẹp như chùm trái chín.
Không
nói với nhau thêm hơn
Chúng tôi vững tin rằng năm tháng
Những hạt nắng tươi vàng
Ươm lên những mầm xanh
Dạt dào từng trang giáo án
Bạn và chúng tôi yêu ngành sư phạm.
Chúng tôi vững tin rằng năm tháng
Những hạt nắng tươi vàng
Ươm lên những mầm xanh
Dạt dào từng trang giáo án
Bạn và chúng tôi yêu ngành sư phạm.
Ngày 11/11/1976-hxd
(Đời sinh viên)
(Đời sinh viên)
Ảnh minh họa hội trường nhà lá.
19-SINH NHẬT (1)
Đời học sinh trôi qua
Tuổi thơ và cất bước
Tháng năm thuở trước
Dồn về mênh mang.
Hãy lắng nghe âm vang
Tuổi thơ vừa cất bước
Gió đông về tê buốt
Tha thiết bước chân đi.
Còn lắng sâu bạn nhỉ
Thấp thoáng mái trường
yêu
Tuổi thơ và bè bạn.
Kỷ niệm nhiều bao nhiêu!
Và rồi tới hôm nay
Ngày sinh nhật của bạn
Chung vui ngành sư phạm
Chúng tôi thấy rộn ràng.
Mừng bạn năm nay 18 tròn
Cuộc đời bỗng được lớn
thêm hơn
Chẳng phải ước ao rồi
cũng đến
Tuổi công dân bước bước
dồn.
Nhớ
mái trường như mới ngày nào
Thêm một tuổi rồi, nhanh
làm sao
Tình bạn bè càng tươi đẹp
mãi
Lấp lánh trời cao những
ánh sao.
Ngày 20/11/1976-hxd
Ảnh St
20-DIỆU HÀ
-“Chú ơi lên ghế hàng
trên”
Gọn gàng tiếng cháu tự
nhiên vô cùng!
Bốn tai hai chú đỏ bừng
Dẫu là nghe cũng cố tình
làm ngơ.
Phải là thương mến thủ đô
Nên mang theo nét tuổi
thơ đến trường.
Mắt luôn lấp lánh sau
gương
Khi đi thích bước những
vòng cong cong!
Chợt nghe ai gọi ngỡ
ngàng
Nhìn lên lên mãi bốn tầng
nhà cao.
Rộn ràng chân bước làm
sao
“Lá còn xanh” gió cứ ào
lâng lâng
Súng quang vai “đi đầu
quân”
“Hẹn cùng nhau ánh trăng
ngần” hôm nao.
Lẫn trong cuộc sống lơn
lao
Vẫn đôi kính ấy nghênh
cao mái đầu!
Ngày 18/01/1977-hxd
(ĐHSPI, tặng Hưng)
Ảnh St
21-TẶNG MINH HẢI
Xuân sang gửi tặng mấy
vần thơ
Ờ nghỉ mau chưa đâu có ngờ
Mười tám mùa xuân, vào đại học
Một lần thấp thỏm ước cùng mơ
Đến lớp về nhà vui bếp núc
Gặp thầy thấy bạn chẳng bơ vơ
Vui tươi học giỏi, chúc mừng Hải
Xuân sang gửi tặng mấy vần thơ.
Ờ nghỉ mau chưa đâu có ngờ
Mười tám mùa xuân, vào đại học
Một lần thấp thỏm ước cùng mơ
Đến lớp về nhà vui bếp núc
Gặp thầy thấy bạn chẳng bơ vơ
Vui tươi học giỏi, chúc mừng Hải
Xuân sang gửi tặng mấy vần thơ.
Ngày 01/02/1977-hxd
Ảnh St
Ảnh St
22-CHÚC TẾT NĂM THỨ
NHẤT
…Ấn tượng ban đầu đã trôi
qua
Mối tình đầm ấm lớp chúng ta
Thấy trò thực sự luôn vun đắp
Hứa hẹn niềm tin đối với khoa.
Mối tình đầm ấm lớp chúng ta
Thấy trò thực sự luôn vun đắp
Hứa hẹn niềm tin đối với khoa.
Khấp
khởi ngày về chẳng quản xa
Xuân về non nước thắm tươi hoa
Những ngày sống ở trường sư phạm
Vui thật là vui cứ nhớ nhà.
Xuân về non nước thắm tươi hoa
Những ngày sống ở trường sư phạm
Vui thật là vui cứ nhớ nhà.
Náo
nức gian phòng tiễn chúc nhau
Khắp miền đất nước nghĩa tình sâu
Bạn về cho gửi lời chúc nhé
Dào dạt xuân về tết đến mau.
Khắp miền đất nước nghĩa tình sâu
Bạn về cho gửi lời chúc nhé
Dào dạt xuân về tết đến mau.
Ngày
05/02/1978-hxd
(28
tháng chạp Đinh Tỵ)
Ảnh St
23-GÁC TẾT
Trách đâu 2 bạn Châu và
Phương
Mồng một đầu năm phải đến trường
Vì quá vội vàng nên chẳng gặp
Xuân sang lẽ thấy tới đây luôn.
Để tết năm nay thành kỷ niệm
Một mùa xuân với những yêu thương
Trời cao ríu rít đàn chim én
Bát ngát xuân vui tới phố phường.
Mồng một đầu năm phải đến trường
Vì quá vội vàng nên chẳng gặp
Xuân sang lẽ thấy tới đây luôn.
Để tết năm nay thành kỷ niệm
Một mùa xuân với những yêu thương
Trời cao ríu rít đàn chim én
Bát ngát xuân vui tới phố phường.
Ngày
02/01/1977-hxd
Ảnh St
24-TỔ 3
Chúng ta đây của tổ 3
Chung tình đồng chí đậm đà bấy nay
Nhiều quê sum họp vui vầy
Mái trường sư phạm mê say luyện rèn.
Trước là lạ, sau đã quen
Tâm tình đồng chí ấm lên cuộc đời
Thi xong giữ chút thảnh thơi
Xa xôi ai nghĩ để rồi hôm nay.
Tôi và bạn tay cầm tay
Với nhau ghi nhớ những ngày đã qua
Nào ta chung cất lời ca
Nâng niu tất cả chan hoà niềm vui
Vui trong sinh hoạt vui bè bạn
Vui những ngày sinh hoạt ở Xuân Phương.
Vui học tập miệt mài ngày tháng
Vui têt hè trở lại quê hương…
Chung tình đồng chí đậm đà bấy nay
Nhiều quê sum họp vui vầy
Mái trường sư phạm mê say luyện rèn.
Trước là lạ, sau đã quen
Tâm tình đồng chí ấm lên cuộc đời
Thi xong giữ chút thảnh thơi
Xa xôi ai nghĩ để rồi hôm nay.
Tôi và bạn tay cầm tay
Với nhau ghi nhớ những ngày đã qua
Nào ta chung cất lời ca
Nâng niu tất cả chan hoà niềm vui
Vui trong sinh hoạt vui bè bạn
Vui những ngày sinh hoạt ở Xuân Phương.
Vui học tập miệt mài ngày tháng
Vui têt hè trở lại quê hương…
Ngày 04/10/1977-hxd
(Liên hoan năm thứ I, nhà E5 phòng 3)
(Liên hoan năm thứ I, nhà E5 phòng 3)
Ảnh St
25-CHỊ LONG
Tết
nay chị ở lại trường
Da diết lòng chị nhớ quê hương
Mưa như rây bột trùm quanh lớp
Lá ướt đèn nhấp nhoáng gương.
Da diết lòng chị nhớ quê hương
Mưa như rây bột trùm quanh lớp
Lá ướt đèn nhấp nhoáng gương.
Chị ơi có phải đã mấy năm
Đón tết xa nhà nhớ người thân
Bạn bè đồng chí chung vui lại
Vẫn mơ thân thuộc mái nhà tranh.
Đón tết xa nhà nhớ người thân
Bạn bè đồng chí chung vui lại
Vẫn mơ thân thuộc mái nhà tranh.
Của quê hương làng xóm yên lành
Giao thừa tiếng pháo lúc sang canh
Nồi bánh chưng bay là hơi ấm
Dồn dập xa gần bao âm thanh.
Lòng em sao thấy thương chị quá
Xuân về buồn bã đón ngày xuân.
Em
càng cảm thấy
Nhớ quê hương âm thầm.
Nhớ quê hương âm thầm.
Hãy trả cho em những năm tháng xưa
Thơ thẩn đứng chờ mẹ buổi trưa
Chợ về tấm bánh đôi mắt sáng
Hồn trẻ con chứa chan.
Sống
lại tronglòng ngày xua cực khổ
Mất mát đói nghèo và những ước mơ
Cho em được về với quê hương xứ sở
Nơi chôn rau cắt dốn
Những kỷ niệm đang xa mờ.
Mất mát đói nghèo và những ước mơ
Cho em được về với quê hương xứ sở
Nơi chôn rau cắt dốn
Những kỷ niệm đang xa mờ.
Hỡi
người chị mến của em ơi
Mùa xuân sẽ về xanh tươi
Mong chị ngày một khoẻ
Cùng chúng em học và vui chơi
Dẫu tết năm nay ở lại
Mai rồi chị sẽ tết quê thôi.
Mùa xuân sẽ về xanh tươi
Mong chị ngày một khoẻ
Cùng chúng em học và vui chơi
Dẫu tết năm nay ở lại
Mai rồi chị sẽ tết quê thôi.
Ngày 1977-hxd
Ảnh St
26-NGÀY 19-5
Từ
mái trường ĐHSP thân yêu
Chúng con hướng về quê Bác
Bầu trời xanh và cánh đồng bát ngát
Trong rộn ràng tiếng hát chúng con đi.
Chúng con hướng về quê Bác
Bầu trời xanh và cánh đồng bát ngát
Trong rộn ràng tiếng hát chúng con đi.
Thân thương những sáng
những chiều
Lập thành tích trong niềm vui dào dạt
Quà tháng 5 kính dâng lên Bác
Là con cháu của người chúng con đi.
Lập thành tích trong niềm vui dào dạt
Quà tháng 5 kính dâng lên Bác
Là con cháu của người chúng con đi.
Đường quê hương hấp háy
hàng mi
Đường thống nhất đường về quê Bác
Vui biết mấy giữa mùa sen thơm ngát
Từ những việc làm thiết thực chúng con đi.
Đường thống nhất đường về quê Bác
Vui biết mấy giữa mùa sen thơm ngát
Từ những việc làm thiết thực chúng con đi.
Đi
đi lên dẫu gian khó trường kỳ
Vững niềm tin qua bao thắng lợi
Bởi có Bác vầng hồng chói lọi
Công ơn Người mãi mãi chúng con đi.
Vững niềm tin qua bao thắng lợi
Bởi có Bác vầng hồng chói lọi
Công ơn Người mãi mãi chúng con đi.
Ngày 09/05/1977-hxd
Ảnh St
27-MÀU XANH YÊU
THƯƠNG
Một chiếc que tròn bẻ làm
đôi
Trên nền đất tím hoa xoan rơi
Em cùng anh vẽ say sưa lạ
Mỗi nét tay đưa có bóng trời.
Trên nền đất tím hoa xoan rơi
Em cùng anh vẽ say sưa lạ
Mỗi nét tay đưa có bóng trời.
Có bóng trời xanh những
gợn mây
Ấm áp trong lòng sáng xuân nay
Hoa xoan lúng liếng bay qua mắt
Anh ngỡ… nhìn em mái tóc dày.
Ấm áp trong lòng sáng xuân nay
Hoa xoan lúng liếng bay qua mắt
Anh ngỡ… nhìn em mái tóc dày.
Em ngẩng mái đầu tóc điểm
hoa
Mắt nhìn âu yếm mảnh trời xa
Nơi những cánh chim về quê mới
Lấp loáng nền trời xanh bao la.
Mắt nhìn âu yếm mảnh trời xa
Nơi những cánh chim về quê mới
Lấp loáng nền trời xanh bao la.
Hứa hẹn một màu xanh yêu
thương
Anh bước cùng em những dặm đường
Với đôi mắt sáng luôn hướng tới
Xây niềm hạnh phúc cho quê hương.
Anh bước cùng em những dặm đường
Với đôi mắt sáng luôn hướng tới
Xây niềm hạnh phúc cho quê hương.
Tháng 08/1977-hxd
Ảnh St
28-HỒNG PHONG
- Lồng
lộng trước tôi gió Đại Phong
“Con giời” leo vội vết đang bong
Đất trời gay gắt tôi không nóng
Nóng lòng nóng ruột thi chửa xong!
“Con giời” leo vội vết đang bong
Đất trời gay gắt tôi không nóng
Nóng lòng nóng ruột thi chửa xong!
- Trước gió cây tùng cũng ngả nghiêng
Huống chi cành liễu ở trong vườn
Gió nhẹ mà cây như sắp lật
Bám vương vào đó hỏi liễu còn?
Huống chi cành liễu ở trong vườn
Gió nhẹ mà cây như sắp lật
Bám vương vào đó hỏi liễu còn?
-
Làm thân cây liễu ở trong vườn
Mảnh dẻ cho ai trước gió vờn
Lộc biếc nhành non dày dạn bước
Rủ mành che nắng cánh hoa thơm.
Mảnh dẻ cho ai trước gió vờn
Lộc biếc nhành non dày dạn bước
Rủ mành che nắng cánh hoa thơm.
Huống
chi cành liễu ở trong vườn
Thoảng trong gió mát bóng xanh rờn
Chồi mắt long lanh sương vừa hé
Gió nhẹ rắc tung những giọt cườm.
Thoảng trong gió mát bóng xanh rờn
Chồi mắt long lanh sương vừa hé
Gió nhẹ rắc tung những giọt cườm.
Trước
gió cây tùng hoá ngả nghiêng
Chỉ riêng cành liễu khẽ phô duyên
Reo lên trong gió kìa xuân đến
Tha thiết cành la vút bổng lên!
Chỉ riêng cành liễu khẽ phô duyên
Reo lên trong gió kìa xuân đến
Tha thiết cành la vút bổng lên!
Vương vấn trời xuân khắp
mọi miền
Liễu vờn ngọn gió lướt ngoài hiên
Gió đu cành liễu say câu hát
Bóng ngả cành vươn há để quên.
Liễu vờn ngọn gió lướt ngoài hiên
Gió đu cành liễu say câu hát
Bóng ngả cành vươn há để quên.
Ngày 21/08/1977-hxd
(Gửi
Vũ Hồng Phong)
Ảnh St
Ảnh St
29-BẠN CỘC!
Nghỉ hè lên thấy rõ tươi
Ngỡ rằng ai đó-ấy mà tôi!
Đôi dép gan voi vừa sắm được
Chiếc áo vàng tươi xúng xính cười
Lưng lửng trên vai treo túm tóc
“Chỏm khíu” vui vui ngước nhìn trời!
Ra thế, cây cao trèo hộ với
Anh Tr. nhà ta ướt béng rồi.
Ngỡ rằng ai đó-ấy mà tôi!
Đôi dép gan voi vừa sắm được
Chiếc áo vàng tươi xúng xính cười
Lưng lửng trên vai treo túm tóc
“Chỏm khíu” vui vui ngước nhìn trời!
Ra thế, cây cao trèo hộ với
Anh Tr. nhà ta ướt béng rồi.
Ngày
03/08/1977-hxd
(Tuần lao động-cơn bão số
3)
Ảnh St
Ảnh St
30-ÔN THI
Thật là ngất ngưởng học
ôn thi
Đọc chán mắt rồi lại bút ghi
Lúc nhớ lúc quên mồm lẩm bẩm
Khi say khi tỉnh sách ôm ghì
Đọc chán mắt rồi lại bút ghi
Lúc nhớ lúc quên mồm lẩm bẩm
Khi say khi tỉnh sách ôm ghì
Thời gian thu lại dăm ba
bước
Kiến thức rải ra cả học kỳ
Là béo hay gầy càng chẳng rõ
Thật là ngất ngưởng học ôn thi.
Kiến thức rải ra cả học kỳ
Là béo hay gầy càng chẳng rõ
Thật là ngất ngưởng học ôn thi.
Ngày 29/07/1977-hxd
Ảnh
St
31-BẺ MĂNG
Phải là mượn gió bẻ măng…
tre
Thơ bé sao mà mắt đỏ hoe
Phờ phạc bài ôn, ôn chẳng kịp
Giận sao cái ốm cứ nhằm nhè.
Thơ bé sao mà mắt đỏ hoe
Phờ phạc bài ôn, ôn chẳng kịp
Giận sao cái ốm cứ nhằm nhè.
Đôi tự hôm nay từ một lớp
Trời xanh cứ vậy biết khắt khe
Hô phong hoán vũ hồng đôi má
Phất phơ cành liễu thắm xanh…lè!
Ngày 28/10/1977-hxd
(Gửi Vũ Hồng Phong)
Ảnh
St
Lấp lánh nền trời sao
trôi đi
Buông lỏng sách dày chớp chớp mi
Trăng gieo ánh bạc tràn trên lá
Gió trở bàn tay rơi lả tả
Đôi chim se sẽ nép bên nhau
Thủ thỉ vào đêm phút tình đầu.
Buông lỏng sách dày chớp chớp mi
Trăng gieo ánh bạc tràn trên lá
Gió trở bàn tay rơi lả tả
Đôi chim se sẽ nép bên nhau
Thủ thỉ vào đêm phút tình đầu.
Nhuỵ
mướp bây giờ nằm say lả
Uốn cái lưng cong ra mỗi ngả
Xào xạc cành trong níu cành ngoài
Vẫy hoài cuống lá ai mong ai
Đêm thu gối võng nhìn trăng sáng
Sao trời ngàn vạn lòng mênh mang.
Uốn cái lưng cong ra mỗi ngả
Xào xạc cành trong níu cành ngoài
Vẫy hoài cuống lá ai mong ai
Đêm thu gối võng nhìn trăng sáng
Sao trời ngàn vạn lòng mênh mang.
Ngày 30/08/1977-hxd
Ảnh
St
33-DAY DỨT
Thế là một năm học đã
trôi qua
Bàn tay bấm đốt xoè mọi ngả
Như vườn cây mùa đầu ra quả
Không một tiếng chim đón đưa.
Bàn tay bấm đốt xoè mọi ngả
Như vườn cây mùa đầu ra quả
Không một tiếng chim đón đưa.
Vài
trận mưa
Thu về gió bứt tỉa lá vàng bay rải
Chân trời xa xanh nét viền mềm mại
Mái trường bạch đàn nghiêng xuống vi vu.
Thu về gió bứt tỉa lá vàng bay rải
Chân trời xa xanh nét viền mềm mại
Mái trường bạch đàn nghiêng xuống vi vu.
Sự
nghĩ suy trải rộng hình thù
Năm học đã đi qua trầm lặng
Học tập tuy có phần cố gắng
Mà kết quả thu về
Như chủ đồn điền tính trả công thuê
Những nỗ lực trong mỗi lần ôn tập
Kiểm tra bài càng dễ dàng sơ suất
Tu dưỡng luyện rèn gặp đôi lúc quanh co
Khuyết điểm cũ mờ dần trong sai sót mới
Tính chủ quan náu mình chờ đợi
Bước đi lên nấn ná đợi bước dừng
Bao say mê giận dỗi với ngại ngùng
Vang một tiếng trống phải rung vài nhịp trước.
Tuổi thanh niên đầy mơ ước
Lỗi lầm không như “áng mây bay”
Day dứt lòng trăn trở bàn tay.
Năm học đã đi qua trầm lặng
Học tập tuy có phần cố gắng
Mà kết quả thu về
Như chủ đồn điền tính trả công thuê
Những nỗ lực trong mỗi lần ôn tập
Kiểm tra bài càng dễ dàng sơ suất
Tu dưỡng luyện rèn gặp đôi lúc quanh co
Khuyết điểm cũ mờ dần trong sai sót mới
Tính chủ quan náu mình chờ đợi
Bước đi lên nấn ná đợi bước dừng
Bao say mê giận dỗi với ngại ngùng
Vang một tiếng trống phải rung vài nhịp trước.
Tuổi thanh niên đầy mơ ước
Lỗi lầm không như “áng mây bay”
Day dứt lòng trăn trở bàn tay.
Thu về gọi những chuỗi
ngày yên ả
Một năm học như vậy đã trôi qua
Vạch con đường sơ khai bé nhỏ
Rậm rì cây cỏ
Nhưng con đường đã có hướng của mình
Đi tới
Và dấu chân in vời vợi.
Một năm học như vậy đã trôi qua
Vạch con đường sơ khai bé nhỏ
Rậm rì cây cỏ
Nhưng con đường đã có hướng của mình
Đi tới
Và dấu chân in vời vợi.
Ngày 09/09/1977-hxd
Ảnh
St
34-VIẾT BÁO TƯỜNG
Nghị quyết đề ra đã rõ
ràng
Phong trào chẳng phải quá
đa mang
Thoải mái bắt tay vào
việc báo
rằng:
Các tổ quyết nộp đúng
thời gian,
Nhắc nhau viết báo kịp
lên trang
Sôi nổi thi đua nên hoà
cả
làng!
Số lượng dồi dào, nhiều
nhất thơ
Mỗi đợt ít ra năm bảy tờ
Tổ báo đâm ra càng phải
gắng
chờ.
Thế là trách nhiệm vui
ngân nga
Tờ báo mong sao có thịt
da
Đi trước cho nên thành
the “first”
qua.
Số trước hoàn thành tiếp
số sau
Xây dựng phong trào phải
dài lâu
Quả nhiên tổ báo càng
phải thêm khởi
đầu.
Ngày 14/12/1977-hxd
(Đợt học chính trị cuối năm)
Ảnh
St
Tối
nay tập 9 Kloss
Mình vẫn ngồi đây đến hững hờ
- Môn toán mà anh vui vậy nhé
Kiểm tra mai mốt kẻo không ngờ.
Mình vẫn ngồi đây đến hững hờ
- Môn toán mà anh vui vậy nhé
Kiểm tra mai mốt kẻo không ngờ.
Một lớp tích phân ngài
ngại rồi
Nay 2, 3 lớp sợ nguy thôi
Cận trên cận dưới đeo sao đủ
Để vẫn nhìn em vẹn nụ cười.
Nay 2, 3 lớp sợ nguy thôi
Cận trên cận dưới đeo sao đủ
Để vẫn nhìn em vẹn nụ cười.
Thêm
nhiều cố gắng vẫn lo lo
Dấu tích phân kia run rẩy bò
Chương cuối học xong đi thực tế
Phương trình đâu giải hết quanh co.
Dấu tích phân kia run rẩy bò
Chương cuối học xong đi thực tế
Phương trình đâu giải hết quanh co.
Nóc
nhà bão tốc, nắng mưa phơi
Nửa tháng nghỉ hè không dám chơi
Ôn tập xem ra chừng đã vững
Cho nên lo lắng mới vơi vơi.
Nửa tháng nghỉ hè không dám chơi
Ôn tập xem ra chừng đã vững
Cho nên lo lắng mới vơi vơi.
Thi
rồi kết quả chẳng ra sao
Nhầm lẫn vẫn quen thói hỗn hào
Điểm 7 đắn đo âu yếm chủ
Hệt như cô gái cố làm cao.
Nhầm lẫn vẫn quen thói hỗn hào
Điểm 7 đắn đo âu yếm chủ
Hệt như cô gái cố làm cao.
Sang
năm môn toán không học nữa
Gạt ra nhè nhẹ nỗi băn khoăn
Tính không cẩn thận đang dần sửa
-Em cứ làm cao riêng với anh!
Gạt ra nhè nhẹ nỗi băn khoăn
Tính không cẩn thận đang dần sửa
-Em cứ làm cao riêng với anh!
Ngày 29/9/1977-hxd
Ảnh
St
Tết nay rực rỡ nắng hồng
Vào mùa xuân gợi trong lòng tuổi thơ
Hiển nhiên mà vẫn bất ngờ
Thênh thang hiện tại, bến bờ tương lai.
Vào mùa xuân gợi trong lòng tuổi thơ
Hiển nhiên mà vẫn bất ngờ
Thênh thang hiện tại, bến bờ tương lai.
Mùa xuân cây nhỏ mảnh mai
Khó tin rằng quyết một hai cỗi cằn
Băn khoăn tiếp những băn khoăn
Sâu xa tiếp những bàn chân dăm đường.
Ngày 09/02/1978
(Đến nhà LP, B3- mùng 3 tết 1978-hxd)
Ảnh
St
37-HOÀNG-TRIỂN
Tháng
năm xanh mướt đôi cây
Long lanh sương sớm ươm đầy năng mai
Lạ như ở một chàng trai
Ngập ngừng chọn dáng mảnh mai cho mình
Vươn cao thoáng những bóng chim
Bầu trời xanh thắm ngẩng nhìn yêu thương
Làn mây trắng, giữa nền gương
Soi mình lắng sạch bụi đường tuổi thơ
Mái trường tin ở ước mơ
Mảnh mai như để nghiêng nhờ bóng che
Dịu dàng yêu những ngọn tre
Tấm lòng người chị vỗ về đứa em
Bồi hồi nhớ buổi thân quen
Đu đưa làn gió, cành chen lá cành
Bầu trời bát ngát trong trong xanh
Đôi cây vươn giữa trong lành biết ơn.
Long lanh sương sớm ươm đầy năng mai
Lạ như ở một chàng trai
Ngập ngừng chọn dáng mảnh mai cho mình
Vươn cao thoáng những bóng chim
Bầu trời xanh thắm ngẩng nhìn yêu thương
Làn mây trắng, giữa nền gương
Soi mình lắng sạch bụi đường tuổi thơ
Mái trường tin ở ước mơ
Mảnh mai như để nghiêng nhờ bóng che
Dịu dàng yêu những ngọn tre
Tấm lòng người chị vỗ về đứa em
Bồi hồi nhớ buổi thân quen
Đu đưa làn gió, cành chen lá cành
Bầu trời bát ngát trong trong xanh
Đôi cây vươn giữa trong lành biết ơn.
Ngày 09/03/1978-hxd
(Ngày Triển ốm)
(Ngày Triển ốm)
Ảnh
St
38-THI SĨ
Thi sĩ nghĩa là “ru với
gió”
Đôi bàn tay! Sức sống mặn nồng
Là “thi sĩ” bao giờ chẳng rõ
Mơ tháng năm theo mặt trời hồng…
Đôi bàn tay! Sức sống mặn nồng
Là “thi sĩ” bao giờ chẳng rõ
Mơ tháng năm theo mặt trời hồng…
Đời vươn lên trải mỗi lần
sóng gió
“Nhà thơ cũng phải biết xung phong”!
“Nhà thơ cũng phải biết xung phong”!
Ngày 09/06/1978-hxd
(Tặng quạt, Lê Hồng
Phong)
Ảnh
St
39-ÔN THI (1)
Vào
dịp ôn thi thật oái ăm
So cùng thường lệ học không chăm
Dựa tường ngồi học lưng đâm uốn
Kiến thức say sưa hoá thành nằm.
Vất vưởng đôi khi ngơ điểm 7
Miệt mài lắm lúc ước con 5
Luyện rèn kết quả buồn vui đủ
Nghị lực quanh năm cứ bổng trầm.
So cùng thường lệ học không chăm
Dựa tường ngồi học lưng đâm uốn
Kiến thức say sưa hoá thành nằm.
Vất vưởng đôi khi ngơ điểm 7
Miệt mài lắm lúc ước con 5
Luyện rèn kết quả buồn vui đủ
Nghị lực quanh năm cứ bổng trầm.
Ngày 26/06/1978-hxd
Ảnh
St
40-ƯỚC VỌNG
Hai tuần lao động ở sông
Tô
Trời thấy dốc cao trút nắng to
Bùn vấy đen người tóc khét cháy
Sông xưa, trang vở… nhớ con đò.
Trời thấy dốc cao trút nắng to
Bùn vấy đen người tóc khét cháy
Sông xưa, trang vở… nhớ con đò.
Bông hoa học tập cánh lơ thơ
Mấp mé bên sông sóng liệng bờ
Lại sẽ từ đây niềm ước vọng
Hai tuần lao động ở sông Tô.
Ngày 25/08/1978-hxd
Ảnh
St
41-BẤP BÊNH
Có cái gì bấp bênh là vậy
Cho lòng ta thấp thỏm ước ao
Được thoả mãn, thoáng vui thế đấy
Khi cô đơn, nản chí biết chừng nào.
Cho lòng ta thấp thỏm ước ao
Được thoả mãn, thoáng vui thế đấy
Khi cô đơn, nản chí biết chừng nào.
Suy
nghĩ lắm để càng cố gắng
Không giản đơn bấm đốt thiệt hơn
Lòng tự nhủ như cây xanh trong nắng
Che lấp đi le lói nỗi buồn.
Không giản đơn bấm đốt thiệt hơn
Lòng tự nhủ như cây xanh trong nắng
Che lấp đi le lói nỗi buồn.
Học,
câu nói bay vào khoảng trống
Cây nâng niu mà cuống lá vẫn dài ra
Học, chơi vơi vào gió lộng
Ngọn thời gian vươn mãi xa.
Cây nâng niu mà cuống lá vẫn dài ra
Học, chơi vơi vào gió lộng
Ngọn thời gian vươn mãi xa.
Bông
hoa nhỏ thơm từ gốc cội
Bầu trời xanh trong thuở lớn khôn
Đường thắng lợi không mòn một lối
Đặt bàn chân trong bóng nắng tròn.
Bầu trời xanh trong thuở lớn khôn
Đường thắng lợi không mòn một lối
Đặt bàn chân trong bóng nắng tròn.
Ngày 29/08/1978-hxd
(ĐH lớp 3A-công bố hạnh kiểm)
(ĐH lớp 3A-công bố hạnh kiểm)
Ảnh
St
Ngày ra đi đến rất nhanh
Một sáng hôm nao tới Kim Thành
Trường ở nơi đâu? dừng phố huyện
Ba lô, gốc vải xếp vòng quanh.
Một sáng hôm nao tới Kim Thành
Trường ở nơi đâu? dừng phố huyện
Ba lô, gốc vải xếp vòng quanh.
Đây
8B lớp thầy Miều
Dõi từng khuôn mặt xiết thương yêu
Đón những mầm non lo chăm sóc
Lứa tuổi thơ ngây uốn nắn nhiều.
Dõi từng khuôn mặt xiết thương yêu
Đón những mầm non lo chăm sóc
Lứa tuổi thơ ngây uốn nắn nhiều.
Đường
vòng ngõ quặt hoá thân quen
Thầy đến từng nhà thăm các em
Tấp nập người đi, như trẩy hội
Làng xa đạp miết, chuyện vui thêm.
Thầy đến từng nhà thăm các em
Tấp nập người đi, như trẩy hội
Làng xa đạp miết, chuyện vui thêm.
Từ
suốt Lai Vu đến Kim Lương
Theo dọc đường năm đến với trường
Khó khăn nề nếp không buông lỏng
Chắt chiu tình cảm xóm làng thương.
Theo dọc đường năm đến với trường
Khó khăn nề nếp không buông lỏng
Chắt chiu tình cảm xóm làng thương.
Bốn
tuần ư, quyết chuyển xoay
Thầy mới phong trào giúp chung tay
Trò quen háo hức cùng xây đắp
Tiến bộ vươn lên ngóng từng ngày.
Thầy mới phong trào giúp chung tay
Trò quen háo hức cùng xây đắp
Tiến bộ vươn lên ngóng từng ngày.
Trên
từng lời nói đón chờ nghe
Một tháng trôi nhanh các Thấy về
Gặp gỡ làm quen và cảm mến
Yêu thương tạm biệt lớp 8B.
Một tháng trôi nhanh các Thấy về
Gặp gỡ làm quen và cảm mến
Yêu thương tạm biệt lớp 8B.
Ngày 06/03/1978-hxd
(Thực
tập SP năm thứ 3, tại trường cấp 3
Kim
Thành, Hải Hưng, từ 8/2 đến 8/3/1979)
Ảnh
St
43-ĐÔNG PHƯƠNG
Lại gửi Đông Phương mấy
câu thơ
Như tết năm kia gác tết chờ
Vì một kỷ niệm nhỏ
Mái trường Dịch Vọng tôi còn nhớ
Cũng như Trưng Vương bạn không quên.
Kỳ lạ thay những cái tên
Mắm lợi mắm môi ghi vào nhãn vở
Nét mực nhoè chẳng nỡ…
Như tết năm kia gác tết chờ
Vì một kỷ niệm nhỏ
Mái trường Dịch Vọng tôi còn nhớ
Cũng như Trưng Vương bạn không quên.
Kỳ lạ thay những cái tên
Mắm lợi mắm môi ghi vào nhãn vở
Nét mực nhoè chẳng nỡ…
Đọc lại cái tên tôi như
mơ
Trở về với tuổi thơ
Đinh Bộ Lĩnh phất cờ lau mở hội
Đồng nội tim tím cỏ hoa
Mùa xuân nhắc tiếng súng xa
Vết thương đất nước thấm hoà.
Trở về với tuổi thơ
Đinh Bộ Lĩnh phất cờ lau mở hội
Đồng nội tim tím cỏ hoa
Mùa xuân nhắc tiếng súng xa
Vết thương đất nước thấm hoà.
Tháng 04/1979-hxd
“Tình cờ đọc lại thơ H. Vui thì vui thật nhưng mà hơi dơ”
Ghi chú: dơ nghĩa là dở!
“Tình cờ đọc lại thơ H. Vui thì vui thật nhưng mà hơi dơ”
Ghi chú: dơ nghĩa là dở!
Ảnh
St
44-ĐỈNH CON TRÂU
Ngày đầu chúng tôi đào
công sự
Trên núi con trâu
Sáng ra đi bờ tre chưa tỏ
Quẩn lưng đồi nghe lúc to lúc nhỏ
Tiếng ơi ơi chạy ngược lưng đồi.
Trên núi con trâu
Sáng ra đi bờ tre chưa tỏ
Quẩn lưng đồi nghe lúc to lúc nhỏ
Tiếng ơi ơi chạy ngược lưng đồi.
Quen
cầm bút nên nay vất vả
Bắp tay chùng thớ đá
Gương mặt ngời lấm tấm mồ hôi
Trời âm u. Rồi cơn mưa kéo tới
Màn nước giăng xoa mượt lưng đồi.
Se lạnh
Nỗi nhớ đến lan man
Mưa quất lưng ran rát
Đồng đội vui trong tiếng rào rào
-Đồi cao, trời bớt cao
Hạt mưa chưa kịp chia ra nhiều mảnh!
Bắp tay chùng thớ đá
Gương mặt ngời lấm tấm mồ hôi
Trời âm u. Rồi cơn mưa kéo tới
Màn nước giăng xoa mượt lưng đồi.
Se lạnh
Nỗi nhớ đến lan man
Mưa quất lưng ran rát
Đồng đội vui trong tiếng rào rào
-Đồi cao, trời bớt cao
Hạt mưa chưa kịp chia ra nhiều mảnh!
Đồi ít cây nên nước chảy
nhanh
Nghiêng sườn đồi tụt xuống
Điều lạ lùng mà thật giản đơn
Đồi dốc mà đất ít bị xói mòn
Tay thúc xẻng đáy hào sụt lở
Ngày đầu ra quân còn đầy hăm hở
Vác xà beng xuống đồi
môi chạm giọt mưa rơi.
Nghiêng sườn đồi tụt xuống
Điều lạ lùng mà thật giản đơn
Đồi dốc mà đất ít bị xói mòn
Tay thúc xẻng đáy hào sụt lở
Ngày đầu ra quân còn đầy hăm hở
Vác xà beng xuống đồi
môi chạm giọt mưa rơi.
Ngày
15/05/1979-hxd
(Ngày đầu trên phòng tuyến Sông Cầu)
(Ngày đầu trên phòng tuyến Sông Cầu)
Ảnh
St
Ngõ uốn quanh co bờ đất bao dựng thẳng
Ở vùng đồi chợt râm bóng nắng
Tôi bước vào vườn cây sum xuê
Chật chội đầu tiên là đồng loạt tiếng ve
Vườn dứa lướt nhanh quay tầm mắt.
Đứng lại rồi. Bao răng cưa sắc
Tôi nhìn lâu màu lá dứa xanh xanh
Nghĩ vui vui tìm mãi chiếc cành?
Đầu ngọn dứa mặt trời xoè nở.
Làn gió qua hơn mọi lời nhắc nhở
Tôi đứng yên đến vụng về
Quả dứa tròn đầy mắt vẩy tê tê
Nghiêng má giữa lá dài mỏng mảnh
Túm lá non trên cao đỏng đảnh
Vòng ngụy trang che khuất chỏm đầu.
Lảng vảng quân thù biên giới, nơi đâu?
Bờ vườn dốc bóng cây cao thấp thoáng
Những cánh tay vung lựu đạn
Giật mình như nghe trong vườn dứa tiếng xung phong.
Lớp lớp ken dày lá dứa uốn
cong
Tiếng ve tan vào im ắng
Thận dứa nghiêng bật căng sức
nặng
Đôi chim nâu biếc vút qua đầu
Tôi quay người một cái nhìn
mau
Bởi nghe kể dứa cũng trêu đùa
mở mắt
Màu dứa chín cho tôi hồng
khuôn mặt
-Này thị ơi! nâng niu mãi trên
tay
Mỗi khúc sông ngọn núi ở nơi
đây
Cha ông ta đã xa xưa chống
giặc
Phòng tuyến quê hương phơi
thây quân hung ác
Vườn dứa hôm nay len lỏi chiến
hào
Tôi bước đi hương dứa ngọt
ngào
Khoảng râm mát chuyển màu lấp
loáng.
Ngọc Xá, Quế
Võ, Hà Bắc.
Ngày 16/05/1979-hxd
Ảnh
St
KHOẢNG TRỜI BIÊN GIỚI
Biết làm sao tôi cứ nghĩ rằng
Khoảng trời biên giới phải rất xanh
Bay bổng lá thư anh
Tuần quân sự chiều nay tôi nhận được
Khu rừng già con suối khô nước
Tiếng chim bay xa bay xa
Tím xanh những bông hoa
Bờ công sự lưỡi lê căng đường ngắm
Những phút thảnh thơi không nhiều lắm
Anh ngồi im nhớ tôi.
Mặn mòi giọt mồ hôi
Cơn mưa khỏa những tầng mây ùn xám
Học chiến thuật bùn bê bết lấm
Lắc lư những chiếc trực thăng
Chẻ làm tư ánh nắng đầu nòng
Bạn bè tôi xúm quanh từng đám một.
Tin biên giới ngày thêm sốt ruột
Như lúc này tôi lại nghĩ tới anh
Ven rừng già cắt cứa cỏ tranh
Mệt lả trong vòng tay đồng đội
Cơn gió thoảng trời vừa xẩm tối
Tự vai nhau khúc hát quê hương
Anh viết rằng cứ nhớ mái trường
Lớp học rộng hai đứa ngồi mé cửa
Anh mong tôi học hành gắng nữa
Không quên thêm nghịch ngợm “hãy đợi chờ!”
Giờ giải lao tôi giở lại bức thư
Trời biên giới xanh màu thương mến.
Ở miền quê nào anh đến
Đem theo câu hát quân hành
Luyện tập chiều nay tôi nhớ anh.
Ngày 02/05/1979-hxd
(Tuần
quan sự đột xuất)
Ảnh
St
CÀNH THÔNG XANH
Những quả đồi nơi đây còn trơ trọc
Hà thủ ô lần tìm chỗ mọc
Chiến hào rõ dần lên những nét ngoằn ngoèo
Nắng cháy bỏng người, mơ một bóng cây reo.
Chiều nay chiến hào trườn qua lối mới
Nửa quả đồi xanh mượt thông non
Nhìn xuống chân bóng nắng chẳng còn tròn
Đồng đội nhìn nhau tươi rói
Đá sườn đồi cứ vênh lên như muốn hỏi
Xà beng uốn có cong
Cho cành thông bật thử mũi tên đồng?
Đồi thông non gợi bao điều mới mẻ
Mập mạp vương lên ngày đầu thơ bé
Dáng thông lên vạm vỡ một ngày sau
Gió vương cành, qua lại có ai đâu?
Cái ngượng ngùng hồng lan vào đất đá.
Tóc lửa cuốc chim, giờ giải lao mệt lả
Tìm đến bên thông nhẹ ngả lưng nằm
Ngửa mặt lên in một khoảng trời xanh
Bao âu yếm về bên cành lá.
Bạn gái đùa lá thông nhọn kề tai
Giật mình kêu lên cái ngoái đầu thong thả
Vít cành thông ôm mãi trong tay
Chao ôi thương quá
Thấp thoáng mái đầu giữa rừng thông xanh
Cuốc xẻng vai ngang níu lấy cành
Những chiều về lặng im không nói
-Sao thông ơi chồi mắt long lanh!
Buổi sáng chia tay chạy tắt lối mòn
Bẻ cành thông nhơ nhớ bóng thông non
Vừa mới ngày đầu tìm leo dốc
Ánh mắt reo vui, miệng thở dồn.
Đồi lại đồi Tiên Sơn, Phố Mới
Phòng tuyến lùi mờ, náo nức đoàn xe
Phượng đỏ bên đường o hè đã tới
Hà Nội thân thương mới mới ngày về.
Nơi ra đi là nơi đã đến
Đồng đội gặp nhau vui gọi “cu phờ”
Tháng đi xa mang nhiều kỷ niệm.
Có cành thông kéo trĩ ba lô.
Tháng 07/1979-hxd
Ảnh
St
ÔN THI
(2)
Đến lúc ôn thi nóng nóng là!
Bao nhiêu sách giấy giở tung ra
Đêm về điện tắt vài ba lượt
Khoe tỏ vầng trăng ló đầu nhà.
Vì cứ thi để lo đỗ trượt
Chăm lao vào học vẫn kêu ca
Niềm vui hướng tới nhiều hơn trước
Mà lúc ôn thi nóng nóng là.
Ngày 16/07/1979-hxd
Ảnh
St
Cũng bờ đất uốn quanh quanh
Xinh xinh cánh cổng tre cành dày ken
Xinh xinh cánh cổng tre cành dày ken
Bỗng như về lại thân quen
Ngôi nhà nhỏ, sáng giữa nền tre xanh
Nắng trưa thấp thoáng bóng xoan
Thẩn thơ ai đứng, ngập ngừng chờ trông.
Phà sang, chậm lắm, bến sông
Xôn xao câu chuyện, người đông, tản dần.
Xôn xao câu chuyện, người đông, tản dần.
Qua sông xao xuyến bước chân
Đường về Tiên lãng nửa gần nửa xa
Làng đây thấp thoáng nếp nhà
Tiếng ru tìm lại lời bà năm xưa.
Lá bầu ướt những cơn mưa
Ốc đi đánh đáo cò chưa tép về.
Ốc đi đánh đáo cò chưa tép về.
Qua nhiều yêu những miền quê
Nét riêng thương mến như hè năm nay
Nắng chiều đổ mãi bóng cây
Cam xanh cành trĩu, chuối xoay ngả buồng
Cam xanh cành trĩu, chuối xoay ngả buồng
Tóc tiên đất lấm mà thương
Bàn tay chăm dọn góc vườn sạch bong.
Bàn tay chăm dọn góc vườn sạch bong.
Chọn trong bảy sắc cầu vồng
Cho cây huyết dụ tía hồng lá non
Hướng từ một cái sân con
Bâng khuâng dấu đất in tròn giọt tranh.
Say im giấc ngủ đầu cành
Quả na dần lớn trong lành ngày qua
Quả na dần lớn trong lành ngày qua
Bao nhiêu ký ức trôi xa
Niềm vui đến với bao la khoảng trời
Sà ngồi bên bếp cơm sôi
Bóng ngời trong ánh lửa cời lõi ngô
Niềm vui đến với bao la khoảng trời
Sà ngồi bên bếp cơm sôi
Bóng ngời trong ánh lửa cời lõi ngô
Chỉ vài nét nhỏ đơn sơ
Mà sao lắng đọng ướt mờ thời gian…
Mà sao lắng đọng ướt mờ thời gian…
Làng dài như vết bàn chân
Lúa xanh xanh với cỏ lan quanh bờ
Lúa xanh xanh với cỏ lan quanh bờ
Nhớ nhiều là tuổi ấu thơ
Ngẩng cao trong cả khi mơ hãi hùng
Vai tròn đè nặng đôi thùng
Soi trong bể nước một vùng trời mây
Ngẩng cao trong cả khi mơ hãi hùng
Vai tròn đè nặng đôi thùng
Soi trong bể nước một vùng trời mây
Đỡ lên lớp rạ mọc dày
Vách tường đất nện mưa bay ướt hồi
Gà như chẳng thiết tìm mồi
Xô tranh hòn sỏi tung rơi lại gần
Ngỡ ngàng nên hoá băn khoăn
Tỷ tê với chiếc lá vàng cầm tay.
La đà vươn một nhành cây
Lặng nhìn mắt hút như say ngôi nhà
Trở về đường bỗng thêm xa
Màn đêm buông xuống bóng nhoà
mênh mông...
Ngày 15/08/1979-hxd
(Đến chơi nhà chị Ngọc ngày 01/09/1979)
Ảnh St
TRONG NẮNG VƯỜN CÂY
Tôi đi trong nắng vườn cây
Lòng vui vui lại bao ngày
tuổi thơ
Tiếng chim bói quả líu lo
Tiếng chim bói quả líu lo
Mách tôi nhìn mãi chữ “O”
trên cành
Cuống nghiêng một chiếc lá
xanh
Bởi quên mũ đội nên thành
ngạc nhiên
Thanh thanh ngang một dấu huyền
Thanh thanh ngang một dấu huyền
Xoè thành chiếc quạt làm
duyên tóc dài
Long lanh đôi giọt sương mai
Quả thơm cô Tấm thương ai trốn tìm
Cuống nghiêng một chiếc lá xinh
Mái trường nơi ấy chúng mình lớn lên
Long lanh đôi giọt sương mai
Quả thơm cô Tấm thương ai trốn tìm
Cuống nghiêng một chiếc lá xinh
Mái trường nơi ấy chúng mình lớn lên
Giữ nguyên chiếc lá tươi
mềm
Dịu bao kỷ niệm thân quen ồn ào
Dịu bao kỷ niệm thân quen ồn ào
Như nghiêm giơ cánh tay
chào
Màu khăn quàng đỏ thắm vào
lòng tôi.
Ngày
02/09/1979-hxd
(Đến chơi nhà T. H)
Ảnh
St
HOA CỎ
Hoa cỏ đưa chân muộn nắng
chiều
Kìa chàng trai trẻ bước lêu
têu
Trời xanh, mây trắng trôi dòng
nước
Không rõ lòng chàng thấy có
yêu
Lạ lùng phong cảnh chốn hương thôn
Châu chấu dạt bay thửa mạ
non
Để lối chàng đi hồi hộp
bước
Ráng vàng mờ nhạt bóng
hoàng hôn.
Ngày
27/09/1979-hxd
(Gửi VHP)
Ảnh St
TUỔI THƠ
Đời tôi qua những nỗi
buồn
20 tuổi nói “đời tôi” vẻ
quá
Năm tháng dài sẽ còn bao
mới lạ
Hay vẫn lạnh lùng tiếp
nối thời gian.
Có phải lòng ta chứa chan
Cảm thấy từ ngày bé nhỏ
Thơ thẩn bãi sông những
ngày đói khổ
Và chai sạn đi bao vết
thương lòng.
Cái vui đến vẫn nhen từng
đốm lửa
Cái vui đến vẫn tràn đầy
trên môi úa
Vùi dập, hắt tung, tắt
ngấm lại bùng
Lặng im rồi nước mắt rưng
rưng
Mắt trẻ thơ dễ nhìn ngấn
lệ
Ráo hoảnh rồi, xin đừng
vội kể
Cái quệt ngang dành để về
già.
Có nỗi đau nào xót xa
Ta đã khóc, hoang mang về
sự sống
Hạt thóc ngập trong bùn
lật mình nảy mộng
Đỡ đần ta nhìn, mím chặt
đôi môi
Và tuổi thơ không ngăn
nổi tiếng cười
Cai nghịch ngợm có đợi
đâu ngày khôn lớn.
Tháng
10/1979-hxd
(Suy nghĩ về tuổi thơ)
Ảnh St
ĐÃ CÓ ĐẦU NĂM
Đã có đầu năm phải cuối
năm
Dài đâu cho lắm khoảng
thời gian
Lòng ta nặng trĩu và cay
đắng
Cũng chỉ đầu năm với cuối
năm.
Đầu năm tới trước, cuối
năm sau
Là vậy, nào ai nghĩ khác
đâu
Tuần tự cho nên càng đảo
lộn
Sau hết cho ta phải buốt
đầu.
Ta đã buốt đầu với chính
ta
Ba năm học tập đã trôi
qua
Trôi qua lặng lẽ như
không biết
Không biết năm trôi đã là
ba.
Trong sáng cùng ta một ước
mơ
Ước mơ vươn tơi trọn bài
thơ
Bài thơ lẽ sống luôn tươi
thắm
Tươi thắm đời ta dưới
bóng cờ.
Đã có đầu năm phải cuối
năm
Nghĩ nhiều không phải để
băn khoăn
Tin vào ta để ngày mai ấy
Vui tự đầu năm, vui cuối
năm.
|
(Ngày công bố hạnh kiểm năm thứ 3)
Ảnh St
BẠN ĐỒNG HƯƠNG
Đậm nét lông mày
Đuôi mắt dài hấp háy
Đồng hương với tôi
Một câu chào thật khó.
Đứng phía sau mong bớt
vụng về
Bàn tay mân mê
Có ngón nào chưa bẻ?
-“Đợi anh về về em nhé!”
Người trong phim còn chờ
Rạp tan, gửi xe giờ còn
đợi.
Mang theo bao bối rối
Hai xe đi sóng đôi
Phố phường Hà Nội
Giọt mồ hôi hai bên má
nóng bừng.
Không ai nhìn sau lưng
tôi chẳng rõ
Tiếng lách cách bỗng
thành nho nhỏ
Dẫu sự lặng im không đủ
nhiều
Hai chiếc xe 4 người đi
trên đó.
Mặt phẳng p và s
Bạn sẽ vui khi điều đó
nhận ra
Vuông góc đấy chẳng tìm
ra tiếp tuyến.
Cũng định làm quen nhưng
mà chẳng tiện
Con đường hóa xa xôi
Hai xe đi trên đó 4 người
Tâm tư nối chéo.
Chọn một cái gì lúc này
cho thật khéo
Tròn như bánh xe quay
Lăn trên dòng nghĩ ngợi
Sẵn khi vào chỗ xóc
Cho âm thanh nên lời.
Con đường xa xôi
Vẫn pê đan trong âm thanh
đều lạch cạch
Trong suy nghĩ của tôi
Tất cả đều im lặng
Trong suy nghĩ của bạn
Vành nón kề lưng thương
biết bao nhiêu.
Ngày 23/09/1979
(Xem
phim “Đợi anh về” tặng T.T. An)
Ảnh
St
LỚP 4A
Năm cuối rồi đây lớp 4A
Nghĩ và thất chán những năm qua
Bao điều bí ẩn đang dần hé
Lắm sự khác thường sẽ xảy ra
Cá nhân tập thể là như thế
Đoàn kết xem như một khúc ca
Có phải con tàu sắp vắng bến
Rùng mình lên một tiếng còi xa?
Ngày 07/10/1979-hxd
Ảnh
St
CAY
Đặt tên là Quế để mà cay
Dễ đến suốt đời chẳng đổi thay
Gió tạt diều bay nghiêng ngả lượn
Đồng hương đồng khói hóa đường mây
Giản đơn câu nói điều ngay thẳng
Cái vạ dây dưa chẳng một ngày
Giấy dán nan trau còn lộng gió
Đặt tên là Quế để rồi cay.
Ngày 17/10/1979-hxd
Ảnh St
ĐỒNG CẢM
Khi vui cùng biết gấp lên
Khi buồn chia sẻ, vợi niềm xót đau
Trong lòng gì đã khứa sâu?
Gặp người chào, chẳng gắng lâu nụ cười
Ngổn ngang sách vở lặng ngồi
Ngốn ngang bao ý nghĩ rời rạc thôi
Tươi xanh năm tháng cây ơi
Lá vàng nay chiếc chao rơi động cành
Thu này bỗng sớm nắng hanh
Giữa vàng sắc nắng, giữa lành lạnh khô
Lạ lùng chưa chẳng thiết lo
Kỳ thi tới cứ thẫn thờ hôm nay
Buồn nhiều để chậm dần khuây
Vui nhiều mau để dồn đầy tin yêu
Quê hương thương biết bao nhiêu
Chị ơi thí nghiệm một chiều thơ ghi.
Ngày 17/10/1979-hxd
(Gửi chị Long)
Ảnh St
BẠN LÝ DUNG
Phải mà bạn không biết
thơ ai đâu
Vở giải tích ghi tên để
gửi lại
Một cái khi chưa quên thì
còn nhớ mãi
Bút lạ nhưng xin chép một
đôi câu.
Tầng gác cao không cứ
phải để nhầm
Cái ngượng ngùng ngọt
ngào hơn kẹo lạc!
Bạn vắng không ở nhà thì
cái gì cũng trở thành ngơ ngác
Tự buổi đầu mang sắc tươi
xuân.
Tấm lòng thơ bao giờ cũng
bao dung
Trái tim đỏ để thêm xanh
màu hoa lý
Một lần đi làm sao mà để
ý
Để trong quên gặp lại
chuyện đã từng.
Tháng 11/1979-hxd
(Chơi nhà Lý Dung và quyển
vở để quên)
Ảnh St
SINH NHẬT (2)
Cất
tiếng khóc chào đời
Nghĩ
chắc ban ngày thôi
Nên
gọi là sinh nhật
Miệng
xinh dành nói thật
Năm
nào rồi thêm tin.
Lớn
lên nâng niu nhất
Là
ngày sinh của mình
Dẫu
rằng nhớ như in
Kỷ
niệm ngày niên thiếu
Hay
lúc lúc chớm yêu.
Tháng
năm sau tiếp lật
Cuộc
vui mở trong đêm
Riêng
mãi ngày sinh nhật
Khởi
đầu ngày sáng trong.
Ngày 13/11/1979-hxd
(Sinh nhật T.T An)
Ảnh St
CHIỀU CUỐI TUẦN
Chìm
qua nhà tầng nhấp nhô
Mặt
trời chín đỏ
lặn suốt trong nắng chiều
Bên
kia là thành phố.
Chia
tay Hà, lối rẽ xuống bờ sông
Ngày
sơ tán gặp nhiều quãng đê như thế
Mờ
phía xa cứ mong là bóng mẹ
Cây
đa làng cành chĩa bâng quơ.
Mùa
nước khô sông cạn đôi bờ
Lòng
tôi bỗng thành trống trải
Nhịp
cầu phao dập dình người xe qua lại
Chiều
lùi dần bâng khuâng.
Gắng
kịp đoàn người cuống quít bước chân
Em
nhỏ ơi gánh cỏ tranh lật đật
Ai
gắt lên nghe sao tội nghiệp
Dội
lòng tôi kỷ niệm tháng năm dài
Hồng
hào đứa em trai đã mất.
Bến
phà cao chỉ thêm trầm nét mặt
Rẽ
phố ngang tôi chẳng ngoái đầu
Xe
đạp chậm, bạn kịp theo sau nhỏ nhẹ:
-“Tớ
về nhé!”
Ập
đến buồn mênh mang
Đọc
trong mắt nhìn chứa chan (chán chưa!)
Cố
gắng lắm một cái gật đầu không rõ
Mặc
con đường dắt tôi về đến ngõ
Ngày
cuối tuần và đêm xuống lẻ loi.
Ngày 15/12/1979-hxd
(Tặng P- Thực tập Đức
Giang)
Ảnh St
Nhà tập thể ở phía ngoài
sông
Phù sa pha đậm màu cho đất
Ngô tung phấn cho chòm râu đỏ bạc
Làng xa xưa cũng từ mảnh đất bồi.
Kỷ niệm tháng năm trôi thương nhớ không nguôi
Đêm đầu tiên thật là khó ngủ
Ngày trong đất bao nhiêu ấp ủ
Đêm lặng yên tâm tình.
Ngược chuyện xưa Sơn tinh chống Thuỷ tinh
Đêm lễ hội thì thùng trống cả
Thao thức giữa vùng quê mới lạ
Trăng và sao tơi rụng lòng sông…
Như nỗi niềm chạm phải nhớ mong
Tôi thèm khát một câu ca trầm giọng
Nho nhỏ thôi không cứ là sôi động
Sông trong đêm sóng vỗ rì rầm.
Làng cỏn con khu tập thể công nhân
Ánh điện hắt nhọn dài vệt cửa
Biết chẳng có khét mùi khoai bén lửa
Gắng tai nghe chưa thấy tiếng ru hời.
Kỷ niệm tháng năm trôi thương nhớ không nguôi
Đêm đầu tiên vẫn cứ là khó ngủ
Ngày trong đất biết bao ấp ủ
Đêm lặng yên tâm tình.
Nhà tập thể ở tận phía ngoài sông
Sự đầm ấm ngăn riêng từng gian nhỏ
Còi tàu khuya âm lên trăn trở
Mơ trong đêm gặp mặt lại từng người.
Phù sa pha đậm màu cho đất
Ngô tung phấn cho chòm râu đỏ bạc
Làng xa xưa cũng từ mảnh đất bồi.
Kỷ niệm tháng năm trôi thương nhớ không nguôi
Đêm đầu tiên thật là khó ngủ
Ngày trong đất bao nhiêu ấp ủ
Đêm lặng yên tâm tình.
Ngược chuyện xưa Sơn tinh chống Thuỷ tinh
Đêm lễ hội thì thùng trống cả
Thao thức giữa vùng quê mới lạ
Trăng và sao tơi rụng lòng sông…
Như nỗi niềm chạm phải nhớ mong
Tôi thèm khát một câu ca trầm giọng
Nho nhỏ thôi không cứ là sôi động
Sông trong đêm sóng vỗ rì rầm.
Làng cỏn con khu tập thể công nhân
Ánh điện hắt nhọn dài vệt cửa
Biết chẳng có khét mùi khoai bén lửa
Gắng tai nghe chưa thấy tiếng ru hời.
Kỷ niệm tháng năm trôi thương nhớ không nguôi
Đêm đầu tiên vẫn cứ là khó ngủ
Ngày trong đất biết bao ấp ủ
Đêm lặng yên tâm tình.
Nhà tập thể ở tận phía ngoài sông
Sự đầm ấm ngăn riêng từng gian nhỏ
Còi tàu khuya âm lên trăn trở
Mơ trong đêm gặp mặt lại từng người.
(Rung động từ đáy lòng)
Ảnh St
TRỜI MƯA HAY MẮT EM BUỒN
Trời mưa hay mắt em buồn
Cho lòng tớ lại nhớ
thương mơ hồ
Cây thôi xào xạc lá khô
Mềm trong muôn hạt lửng
lơ giăng dày
Tròn xòe mái tóc chẳng
bay
Bết ngoài mưa ướt lá đầy
bên nhau
Buổi chừng không rõ lâu
mau
Nước rơi mái lớp giấy dầu
biết mưa
Cồn cào như dã qua trưa
Bài thơ chưa kịp tặng đưa
trong ngày
Ốm đùa để thật khỏi ngay
Tìm trong thuốc vị đắng
cay ngọt bùi
Hồn nhiên khỏe sẽ là vui
Câu thơ khó hiểu tự lùi
vào quên
Vững vàng có đủ chưa “em”
Cùng đều bước với một
niềm tin mong.
Ngày
20/01/1980 -hxd
(Đợt tập quân sự-tặng P, liều)
Ảnh St
NỖI BUỒN
Để khắc sâu xảy đến buổi
chiều
Lựu đạn ném chập chờn
miệng hố
Có phải là tấp tểnh bao
nhiêu
Điều giản đơn cũng thành
ra khó.
Dẫu chẳng tin vận đời đen
đỏ
Lòng không nguôi ám ảnh
nỗi buồn
Dẫu an ủi tự mình điều
hay dở
Nét tươi vui cứ thế vợi
buồn
Nghĩ miên man chẳng thảnh
thơi hơn
Thơ cho lắm có gì thêm chín
chắn
Sự bất ngờ ập đến luôn
luôn
Nhìn vào gương suốt đời
chỉ giận.
Ngày 22/01/1980-hxd
Ảnh
St
LỨA TUỔI CHÚNG TÔI
Lứa tuổi chúng tôi
Hồn nhiên và sôi nổi
Đảng tuổi 40 chúng tôi vào Đội
Đảng tuổi 45 chúng tôi vươn cao vào Đoàn
Hoa phượng nở cho mùa ve đến vội
“Đây một mùa xuân...” vẫn hát tràn.
Lịch sủ sang trang
Đất nước vươn cao dáng đẹp
Sổ luyện rèn say mê ghi chép
Và lớn dần như không biết lứa chúng tôi.
Lứa cảm tình khi tuổi Đảng 50
Lý tưởng đến vầng dương tỏa sáng
Hồn phơi phới mở tờ giấy trắng
Nét đầu tiên là nét đỏ hồng.
Lợi ích 100 năm xưa Bác trông mong
Nghị lực lớn khó khăn không nản
Lòng nhân ái nồng nàn trang giáo án
Nét đỏ hồng để xanh những mầm tươi.
Chào đón ngày tuổi Đảng 50
Cùng xuân đến tràn đầy ánh nắng
Hạnh phúc ấy chúng tôi càng cố gắng
Lớp cảm tình khi tuổi Đảng 50.
|
Ngày 25/01/1980-hxd
(Kỷ
niệm 03/02/1980)
Ảnh
St
TẾT BÂNG KHUÂNG
TẾT BÂNG KHUÂNG
Tết đến năm nay tựa mọi lần
Mà lòng cảm thấy chút bâng khuâng
Dập dồn bài vở lo vừa hết
Thong thả ngày xuân cũng tới gần.
Xa vắng hôm mai lời tạm biệt
Hồn tôi ấm lại một đôi vần
Phải tròn rồi đẹp vầng trăng khuyết
Để nhớ thương thêm những tháng tuần.
Ngày 10/02/1980-hxd
(24
tết, tặng chị Ngọc)
Ảnh
St
BẠN HẰNG
Mặt trời trốn khuất bởi vầng trăng
Xuân ở Tân Mai gặp bạn Hằng
Góp được tưng bừng khi tết đến
Cảm ơn cô cháu một nghìn lần.
Chén rượu đầu xuân mặt đỏ bừng
Đỏ gấp nhiều dẫu rót còn lưng
Cho lòng ai đó vơi lo ngại
Đường phố xe đi rẽ...ngập ngừng.
Phố chợ xưa yêu...phố chợ giờ
Thăm rồi trở lại vẫn qua Mơ
Ngã tư cân cả sang hai ngả
Thẳng vượt lên thôi đỡ đắn đo.
Sum họp giao thừa quý bao nhiêu
Lắng chờ thơ chúc, các con yêu
Cành đào mong hẹn năm sau tới
Thêm một bài thơ, ấm áp nhiều.
Ngày 19/02/1980-hxd
(Mồng
4 tết Canh Thân- nhật thực mồng 1)
Ảnh
St
BẠN NGÔ KIM THANH
Bạn tôi đã gặp đôi lần
Còn ở khoa nào thì làm sao được biết.
Là thực tập nên cứ vào sau tết
Mùa xuân thắm đỏ cánh hoa đào
Mưa phùn giăng cho ngày hửng nắng ước ao
Buổi tới trường buổi đầu tiên lại gặp bạn.
Vẫn đôi mắt có điều chi vương vấn
Đọng nét buồn khuôn mặt tròn xinh.
Trường ồn ào đông đúc học sinh
Sẽ phải nhớ nét gì nhỏ nhắn
Thật lạ lùng né tránh làm quen.
Cô gái có mái tóc dài duyên dáng
Đôi mắt đen càng như muốn nói thành tên
Nói ít nhưng lại học môn địa lý
Quả cầu xoay tròn ý nghĩ
Sa mạc thì vàng, biển nhiều sóng màu xanh
Mặt trời đỏ tươi trái chín đầu cành
Sắc màu ấy một lần tôi gặp
Cảm xúc ấy một lần tôi ghi chép.
Ngày 14/03/1980-hxd
(Thực
tập SP năm thứ 4, trường cấp 3 CVA)
Ảnh
St
NỖI NHỚ ĐẦU TUẦN
Bạn tiễn chúng tôi ra ngõ trở về
Băn khoăn câu “mưa có rơi dầm dề”
Đất Song Phượng cánh chim còn đơn lẻ
Vội vã bởi dường xa vắng vẻ
Nói cười hơn khác mọi khi.
Trùng lặp nơi đây ý nghĩa diệu kỳ
Lòng nhẹ nhõm dẫu ngõ quanh lầy lội
Mưa vẫn rơi trời mau sẫm tối
Lo đường xa nói tránh sắp hoàng hôn.
Chúng tôi về trong gặp gỡ nhiều hơn
Đất Song Phượng xe đi như chắp cánh
Bạn lúc về cơm canh chừng nguội lạnh
Để cho tôi ấm ấm giọt mưa đường.
Tôi tìm trong câu hát quê hương
Đất Nghệ Tĩnh đi mô mà nỏ nhớ.
Nỗi nhớ nào mông mênh, nỗi nhớ nào nho nhỏ
Bạn tiễn chúng tôi về ra đến ngõ
Bờ tre khóm chuối đứng chôn chân.
Khó nên thơ là nỗi nhớ đầu tuần
Len lỏi vào góc đường mới lạ.
Sơ tán năm tháng xưa gợi về tất cả
An ủi tôi là những kỷ niệm cuộc đời
Thị trấn Phùng mưa ướt trên môi.
|
Ngày 01/04/1980-hxd
Ảnh
St
THỰC TẬP TRƯỜNG CHU VĂN AN
Sẽ nhớ, tôi mãi còn sẽ nhớ
Cái mới mẻ theo niềm vui hớn hở
Tôi về trường đến với lớp các em.
Nhớ buổi đầu gặp gỡ làm quen
Sự tươi trẻ sáng bừng gương mắt lớp
Sự náo nhiệt mỗi lần ra bàn họp.
“-Năm ngoái cơ ở lớp 6A
Chúng em đã là học sinh lớp cô Nga!”
Tập thể lớn sức dồn vươn tới
Đích cuối cùng các em hằng mong mỏi
Tôi chung vui công việc góp phần
Trong say mê không khỏi băn khoăn
Công tác tới thế nào cho chu đáo.
Lớp chủ nhiệm bỗng có 2 cô giáo
Công bằng nên cả lớp đến chùa Thầy.
Sự vẹn tròn chính ở nơi đây
Trăm ý nghĩ đều hướng về tập thể.
Đứng núi cao chẳng thể là Hoàng đế
Bước chân đi gửi lại dép mòn.
Để thầy trò hiểu biết nhau hơn
Cái dí dỏm bao giờ cũng dễ nhớ.
Cũng quán nước nương dâu, nhịp cầu nho nhỏ
Đường trời mưa xe lướt vũ ba lê
Vất vả chờ nhau í ới gọi lúc về
Câu chuyện nhỏ xôn xao ngày học tập.
Bao háo hức thấy nhiều trong ánh mắt
Lên lớp giờ đầu ai chẳng hồi hộp phút giây
Tôi nhìn ra sân trường sạch lá vàng bay
Chợt thấy như về nơi đây trường cũ.
Những cây xà cừ vươn cao cành cổ thụ
Lòng tôi thành trẻ trung.
Ngày tuần trôi nối tiếp không dừng
Tôi gặp lại nơi đây quãng đời thơ ấu
Nào Đông, Xuân, Mai, Chính, Hải...
Tên các em với ánh mắt hân hoan
Tôi nhớ ghi theo thứ tự bảng tuần hoàn
Dẫu tính nết có biến thiên ngoài quy luật.
Mai xa rồi điều tôi nhớ nhất
Là mái trường, là lớp các em.
Tên vẫn vui khi gọi nhầm tên
Khi tất cả các em giống hệt nhau một nét
Học tập chăm ngoan, vui tươi đoàn kết
Câu sau cùng để kết: chúc thắng lợi các em!
Ngày 14/04/1980-hxd
Ảnh
St
Sáng đến trường thực tập
Một quãng đường quen rồi ngước mắt
Giật mình khi cánh hoa rơi
Mưa phùn rơi cành ngọn cao vời
Cây gạo nở màu hoa thắm thiết
Trông xa như cành đào tết
Người yêu hoa thật phóng khoáng tâm tình.
Nét hồn nhiên đi qua tuổi học sinh
Nốt nhạc cao tiếng ve vào mùa hạ
Tiếp chuyển đến nhiều điều kỳ lạ
Hoa gạo nở tháng ba
Tháng năm hoa phượng đỏ
Nốt nhạc cao tiếng ve vào mùa hạ
Tiếp chuyển đến nhiều điều kỳ lạ
Hoa gạo nở tháng ba
Tháng năm hoa phượng đỏ
Tên cho cây có tự bao giờ
Màu bông trắng gợi mùa no đủ
Nhà giã gạo, tiếng rơi hoa trước ngõ
Trong lao xao mẹ nhẹ tay sàng
Lá trầm trồ sâu tơ thả cành ngang
Lóng lánh xuống gốc cây u bắp.
Ngược thời gian, hoa càng tươi màu thắm sắc
Em chẳng cười môi giữ chặt lòng tôi
Những ngày rồi nhớ lắm Đức giang ơi!
Ven chân đê cũng dáng cành như thế
Em chẳng cười môi giữ chặt lòng tôi
Những ngày rồi nhớ lắm Đức giang ơi!
Ven chân đê cũng dáng cành như thế
Cây rất biết mình không đơn lẻ
Chiều bên sông có tôi đứng một mình
Chiều bên sông có tôi đứng một mình
Tất cả hoá xa xôi, tất cả thành quen thuộc
Tháng giêng hai cây chưa nhuốm sắc trời
Tôi lạ lùng em tươi tắn làn môi.
Bao tâm tư tuy chẳng nói ra lời
Cây thắm mãi màu hoa tươi đỏ
Bao tâm tư tuy chẳng nói ra lời
Cây thắm mãi màu hoa tươi đỏ
Tháng ba về hoa lại rơi đầu ngõ
Xanh lên dần những chấm lá li ti.
Sự già nua chụm ở gốc xù xì
Cho thân cây một dáng hình trai trẻ
Và hồn tôi bỗng thành thơ bé
Giữa mông mênh cuộc đời.
Và hồn tôi bỗng thành thơ bé
Giữa mông mênh cuộc đời.
(Sqb)
Ảnh St
NHỮNG NĂM ĐẠI HỌC
Những năm đại học sống cùng nhau
Liên hoan hoan hôm cuối lạ gì đâu
Tình cảm 4 Bốn năm nhiều nung nấu
“Ăn lòng” nhập dạ tháng năm sau
Lồng lộn trời mưa đều “thực” cả
Rượu Thanh chả Quế bớt sao sầu
Không trước không sau nên chẳng Hậu
Những năm đại học sống cùng nhau.
Ngày 22/07/1980-hxd
Ảnh
St
SÁI CHÂN
Bốn tuần với cái chân đau
Bước đi khập khễnh, đứng
lâu nhức nhiều
Sáng hành quân nghĩ tới
chiều
Chông chênh đường ruộng,
liêu xiêu qua tường.
Sái chân chờ bạn vào
trường
“Dận” rồi lành, biết
không mong thế nào
Cầu thang lên xuống tầng
cao
Đếm từng bậc bỗng ước ao
lối bằng.
Đỡ dần vừa đến tuần trăng
Chụm bàn tay rải ánh vàng
bóng đen
Nhẹ chân theo một thói
quen
Khuỵu người cúi vội xoa
liền chỗ đau.
Hiểu rằng chưa thể lành
mau
Hiểu rằng ai “giận” đã
nào, ai thương
Ngày ngày hái lá hơ chườm
Không vui mà cũng chẳng
buồn bao nhiêu.
Ngày 05/08/1980-hxd
Ảnh
St
CHIA SẺ
Không muốn nhắc lên bạn
lại buồn
Để rồi cảm xúc lại trào tuôn
Sự sẻ chia thường là thế
đấy
Cái yêu đuối của người
vừa ốm dậy
Tự giọt mưa treo đuôi lá
ngoài vườn.
Trời hửng dần ướt át đỡ
hơn
Rơi trên má những giọt
lăn nóng ấm
Của đôi mắt đã trở thành
sâu thẳm
Tới ánh nhìn chan chưa
cảm thông.
Ơi khoảng trời xanh đến
mênh mông
Xin thong thả khi bừng
lên tia nắng
Để đồng cảm tấm lòng sâu
nặng
Người đi xa trở về.
Ngày 05/09/1980-hxd
Ảnh
St
SÁNG MAI THỨC DẬY
Sáng mai thức dậy
Ôi thật tệ
Giọt lệ
Ai ứa vào mắt tôi!
Có phải nỗi nhớ nào năm đó chưa nguôi
Hay đêm ngủ mơ vui vừa kịp gặp?
Âm ấm có bàn tay áp mặt
Giọt ứa tràn đâu mất nước mắt khô
Tựa cửa ngoài ứng nghĩ vẩn vơ
Ngày mới bầy ong vàng say hương mật
Đỏ rực mấy bông hồng nụ dành không cắt
Sương đọng lòng hoa
Ánh màu ngũ sắc
Ờ nhỉ hay là
Khô từ đuôi mắt?
Có buổi mai thức dậy
Bên thềm đứng vậy
Hững hờ bướm trắng
Liệng nắng khoảng vườn
Hiện ra đôi mắt thương
Rào dâm bụt nghiêng xòa tha thiết
Ngộ nghĩnh nhìn em reo lên:
-Anh khóc rồi kia nhé!
Tôi ngang tay quệt
Cười nhòa hình em.
Ngày 25/09/1980-hxd
Ảnh St
TÔI GỬI LỜI THƠ
Tôi gửi lời thơ thủ thỉ
lòng
Mảnh trời khung cửa sáng
xanh trong
Tờ giấy nhỏ đầy lên cảm
xúc
Nét mực nhòe dấu nỗi cô
đơn
Những ngày vui đã đi vào
nỗi nhớ
Buổi chiều yên ngồi lặng
bồn chồn
Một lá cọ non vừa chợt mở
Vầng xanh tia sáng, nét
đồi cong...
Ngày
30/12/1980-hxd
Ảnh St
COI THI
Tết đến gần rồi
Học sinh thi
Còn ta thì ngồi coi
Cái hồi hộp cùng chung
cho tất cả
Cảm giác quen xưa bỗng
thành là lạ
Ngày thi năm ấy biết bao
lo.
Bút ngập ngừng ghé cắn
đắn đo
Ngồi trông xuống khắc
từng vẻ mặt
Lấm lét không yên một vài
cặp mắt
(Chúng hình như thấy được trong tất cả lặng im
Bạn bè quanh chẳng ai hồi hộp bằng mình).
Ngộ nghĩnh đấy sao mà
thật ghét
Cánh cửa quay đi ngoài
kia gió rét
Thì thầm nỗi nhớ đâu đây
Cánh chim qua ngơ ngác
hỏi nơi này
Ta đã đến từ bao giờ thế
nhỉ
Để chiều hôm bặm môi cắn
chỉ
Ướt nhòa đôi mắt phương
xa.
Ngày 15/01/1981-hxd
Ảnh
St
Kỷ niệm yêu thương bỗng
trỗi về
Hiên nhà, nóc bếp, nắng
bờ tre
Trường cũ, thầy xưa vui
lối rẽ
Tết với bao nhiêu việc
bộn bề.
Tập bài háo hức chờ cô
trả
Viên phấn bừng tươi nét
nhập đề
Gặp gỡ hôm nao... mà xuân
nhỉ
Pháo tơi sắc đỏ phố làng
quê.
Ngày 29/12/1981-hxd
(Trường
VHQK2)
NHỮNG LÁ THƯ
G thư viết ít nhiều
N không tin gửi lại
Phân vân và ngần ngại
Nên G chẳng tới nhà.
Với người đi đi xa
Luôn nhớ về Hà Nội
Mà lần nào cũng vội
Tàu về đi ngang qua.
Một ngày rồi đột ngột
Trường Lào lại ra đi
G sẽ không nghĩ gì
Mặn mòi về năm tháng.
Tuổi xuân và bè bạn
Nếu ngày ấy chưa lâu
Đức Giang xưởng xì dầu
Đùa vui dặt dấu chấm.
Kỷ niệm phai thì chậm
Thời gian thì qua mau
N chẳng thể hiểu đâu
Khoảng trời xa mây trắng.
Ngày 05/03/1982-hxd
Ảnh
St
Lại đến rồi mùa thu
Ngàn vạn hạt bé nhỏ
Đục trắng rơi sương mù
Mặt trời hoe sắc đỏ.
Rừng khắc màu xanh thẫm
Núi phai màu xanh non
Mây chờn vờn qua đỉnh
Cỏ đổi màu héo hon.
Lại đến rồi mùa thu
Nhẹ nhàng trong làn gió
Se lạnh đôi bàn tay
Cả những gì chẳng rõ.
Tranh mái nhà sẫm lại
Chim dời tổ nóc cao
Mớm hôn lời gọi mãi
Nhện tơ lòng xôn xao...
Năm tháng đã nhoà xoa
Thân yêu trên khuôn mặt,
Ngóng trời mây phương nào
Cũng nhập nhoè trong mắt.
Tháng 09/1982 VHQK2
Ngày 27/09/1983 Trường MN1-hxd
(khodai)
Ảnh St
Thoát
ra quân đội trở về trường
Vắng hết bạn bè cảnh lại buồn
Thủ tục giấy tờ mình tự chạy
Đến nay năm tháng vẫn chưa lương.
Yên tâm sao nhỉ mà công việc
Đi ở đợi chờ vẫn ngóng luôn,
Cuộc sống nếm đùa qua mỗi bữa
Để còn hy vọng để còn vươn.
Vắng hết bạn bè cảnh lại buồn
Thủ tục giấy tờ mình tự chạy
Đến nay năm tháng vẫn chưa lương.
Yên tâm sao nhỉ mà công việc
Đi ở đợi chờ vẫn ngóng luôn,
Cuộc sống nếm đùa qua mỗi bữa
Để còn hy vọng để còn vươn.
Ngày 02/12/1983-hxd
Ảnh St
Rượu không cốt uống cho say
Chúc nhau nghiêng cả trời mây vào lòng
Bữa vui có chút men nồng
Ai thì tái mặt, ai bừng đỏ tai
Nghêu ngao hát chẳng thành bài
Ấm chè nóng đậm kéo dài thêm đêm
Rồi sau lại nghĩ đến em
Đến năm xưa, đến những miền quê xa
Những ngày ai cũng trải qua
Bao nhiêu sung sướng cùng là đắng cay
Rượu không cốt uống cho say
Chúc nhau trút hết nỗi này niềm kia
Trăng lên đục trắng sương khuya
Áo quên đã ướt đầm đìa trên dây
Thơ vào trong giấc mơ say...
Ngày 04/12/1983-hxd
Ảnh
St
Mười lăm năm ấy, ở phòng ta
Giữ tròn truyền thống những năm qua
Chuyên môn kinh nghiệm dồn đúc rút
Nền nếp thi đua đẩy mạnh đà.
Trò ít để thêm phần chăm chút
Việc nhiều càng tránh chuyện qua loa,
Gương sáng điển hình đang nảy nở
Mười lăm năm ấy... ở phòng ta.
Giữ tròn truyền thống những năm qua
Chuyên môn kinh nghiệm dồn đúc rút
Nền nếp thi đua đẩy mạnh đà.
Trò ít để thêm phần chăm chút
Việc nhiều càng tránh chuyện qua loa,
Gương sáng điển hình đang nảy nở
Mười lăm năm ấy... ở phòng ta.
Tháng 12/1983-hxd
Ảnh St
Tết
đến là qua nửa học kỳ
Nắng bừng nhắn nhủ một điều chi
Thời gian thấm thoắt rồi nhanh lắm
Vừa học xong là đến lúc thi.
Nắng bừng nhắn nhủ một điều chi
Thời gian thấm thoắt rồi nhanh lắm
Vừa học xong là đến lúc thi.
Vắng tiết một hôm bài dồn lại
Nghe còn chẳng kịp lấy đâu ghi
Quyết tâm học hỏi thầy và bạn
Chào đón xuân bằng những nghĩ suy.
Ngày 19/01/1984-hxd
Mùa thu đã chẳng nhuộm
vàng
Chút mưa rơi vạt cỏ xanh mịn màng.
Như tôi vẫn nhớ tới nàng
Bốn năm qua khoảng thời gian dấu tìm
Nhạt mờ bóng nét còn xinh
Trao nhau chỉ lặng lẽ nhìn ngất ngây.
Ngôi nhà ấy có lùm cây
Sau lần thăm lại, trước ngày lại thăm.
Khẽ băn khoăn, hơi ngại ngần
Giấc mơ khuya, nuối vẻ thầm trách thương.
Mùa thu đã chẳng nhuộm vàng
Sang trong lặng lẽ nhẹ nhàng thoáng qua
Một lời nàng hẳn nói ra?
Nếu như tôi đã thiết tha một lời!
Chơi vơi lúa biển mây trời
Nhớ nhung chăng chớ một lời nhớ nhung...
Chút mưa rơi vạt cỏ xanh mịn màng.
Như tôi vẫn nhớ tới nàng
Bốn năm qua khoảng thời gian dấu tìm
Nhạt mờ bóng nét còn xinh
Trao nhau chỉ lặng lẽ nhìn ngất ngây.
Ngôi nhà ấy có lùm cây
Sau lần thăm lại, trước ngày lại thăm.
Khẽ băn khoăn, hơi ngại ngần
Giấc mơ khuya, nuối vẻ thầm trách thương.
Mùa thu đã chẳng nhuộm vàng
Sang trong lặng lẽ nhẹ nhàng thoáng qua
Một lời nàng hẳn nói ra?
Nếu như tôi đã thiết tha một lời!
Chơi vơi lúa biển mây trời
Nhớ nhung chăng chớ một lời nhớ nhung...
Ngày 15/06/1986-hxd
(Đồng xa)
Ảnh St
Cơn mưa đầu mùa hạ
Gom khắp tiếng ếch kêu
Tụ đặc cả ao bèo
Tím từng bông hoa bé.
Gom khắp tiếng ếch kêu
Tụ đặc cả ao bèo
Tím từng bông hoa bé.
Trăng ngần phơi cỏ ướt
Lấp ló cánh mướp vàng
Tiếng ếch chợt rõ ràng
Giãy toài trong tay gỡ...
Giãy toài trong tay gỡ...
Ngày 30/08/1986-hxd
Ảnh St
Tôi về Hữu nghị 80
Con đường, nét nối điểm trời yêu thương
Lại vui nghe tiếng trống trường
Nhìn hoa nở đỏ sân vườn tươi xinh
Làm như ngơ ngác chưa tin
Váy màu kia, thoáng học sinh ra vào
Bâng khuâng lại nhớ năm nào
Khoác ba lô, cũng trường Lào ra đi
Dù không thống thiết lâm ly
Bảy năm qua, đủ nghĩ suy cuộc đời
Mây theo gió tới chân trời
Đất lành chim đậu một thời trẻ trai
Như người con gái thương ai
“Tình trong như đã mặt ngoài còn e”
Nóng trong cái nắng của hè
Đồng nghiệp tôi vẫn bộn bề sớm hôm
Nước nôi điện đóm thất thường
Cảm thông thấy tiếng trống trường trầm hơn
Lẫn vào bài vở chuyên môn
Lương kỳ, gạo tháng vẫn luôn nhập đề
Đậm sau mỗi hớp nước chè
Chuyện trăng sao, chuyện cận kề buổi nay
Yếm đào em gái Sơn Tây
Cầu Trì, cầu Cộng gió bay ý tình
Nhẩm tên nhớ mặt học sinh
“Khò ba cạc đơ” xem bảng tin đầu tuần
Giữa giờ loa nhạc vang sân
Dáng thanh thanh, bắp chân trần đung đưa
Khu trường khi ngớt cơn mưa
Đèn xanh tỏa, nhớ tích xưa Triệu Đà
Nướng con cà cuống mắm pha
Thôn Vân Gia, chuyện đền Và, Sơn Tinh
Trúc xinh duyên dưới mái đình
Việt-Lào ta mãi giữ tình anh em
Xốn xang ngóng điện chờ đèn
‘Nay hoàng hôn đã lại” phen hôn hoàng
Trăng lên ngời sáng ánh vàng
Người bên trường Đảng ngóng sang trường Đoàn
Khu Sư phạm, K65
Thịt sắn chuối, chợ trong thành Sơn Tây
Hè đi mau chóng tháng ngày
Kỳ thi đến, năm học này vừa xong
Trò vui tung bổng cánh hồng
Vào thu thầy cũng mát lòng xuê xoa
Trường gần giục nhớ nhà xa
Bài thơ đến hẹn...thiết tha người về.
Con đường, nét nối điểm trời yêu thương
Lại vui nghe tiếng trống trường
Nhìn hoa nở đỏ sân vườn tươi xinh
Làm như ngơ ngác chưa tin
Váy màu kia, thoáng học sinh ra vào
Bâng khuâng lại nhớ năm nào
Khoác ba lô, cũng trường Lào ra đi
Dù không thống thiết lâm ly
Bảy năm qua, đủ nghĩ suy cuộc đời
Mây theo gió tới chân trời
Đất lành chim đậu một thời trẻ trai
Như người con gái thương ai
“Tình trong như đã mặt ngoài còn e”
Nóng trong cái nắng của hè
Đồng nghiệp tôi vẫn bộn bề sớm hôm
Nước nôi điện đóm thất thường
Cảm thông thấy tiếng trống trường trầm hơn
Lẫn vào bài vở chuyên môn
Lương kỳ, gạo tháng vẫn luôn nhập đề
Đậm sau mỗi hớp nước chè
Chuyện trăng sao, chuyện cận kề buổi nay
Yếm đào em gái Sơn Tây
Cầu Trì, cầu Cộng gió bay ý tình
Nhẩm tên nhớ mặt học sinh
“Khò ba cạc đơ” xem bảng tin đầu tuần
Giữa giờ loa nhạc vang sân
Dáng thanh thanh, bắp chân trần đung đưa
Khu trường khi ngớt cơn mưa
Đèn xanh tỏa, nhớ tích xưa Triệu Đà
Nướng con cà cuống mắm pha
Thôn Vân Gia, chuyện đền Và, Sơn Tinh
Trúc xinh duyên dưới mái đình
Việt-Lào ta mãi giữ tình anh em
Xốn xang ngóng điện chờ đèn
‘Nay hoàng hôn đã lại” phen hôn hoàng
Trăng lên ngời sáng ánh vàng
Người bên trường Đảng ngóng sang trường Đoàn
Khu Sư phạm, K65
Thịt sắn chuối, chợ trong thành Sơn Tây
Hè đi mau chóng tháng ngày
Kỳ thi đến, năm học này vừa xong
Trò vui tung bổng cánh hồng
Vào thu thầy cũng mát lòng xuê xoa
Trường gần giục nhớ nhà xa
Bài thơ đến hẹn...thiết tha người về.
ĐỒNG TỜ MỜ SÁNG
Đồng
tờ mờ sáng, núi hoàng hôn
Đường
chợ sang vai quặt lối mòn
Tháng
rỗi cuối thu trường hữu nghị
Buồn
như đọng lại, giọt thành sương.
Ngô
đổi màu xanh chân rạ ướt
Nắng
hanh hong lật mép chăn sờn
Tuyên
toang cổng ngõ nhà im vắng
Trống
trải may qua khép cánh lòng.
Ngày 28/10/1987-hxd
(Hn 80)
Ảnh St
20/11 Ở TRƯỜNG LÀO
20/11
ở trường Lào
Chưa
biết năm nay ra thế nào
Đã
vậy nghĩa tình thua tập quán
Thì
đành ghế thấp chịu bàn cao.
Đạo
thầy hài hước dòng ưu ái
Phép
giáo ngân nga tiếng ngọt ngào
Bông
hoa nghề nghiệp còn tươi lắm
Mũi
ước nghếch lên, ngược cắm vào!
Ngày 03/11/1987-hxd
Ảnh St
Đầy đủ gồm trong một chữ nghèo
Dẫn ngõ cầm tay chỗ trớ trêu
Giận mặt chẳng thèm rồi lại vẫn
Mơ ước xì ra tí tẻo teo.
Gắng mãi chừng nào chưa gục sức
Số kiếp lần theo lối ngoằn ngoèo.
Thu về định tỏ lời thương mến
Buồn nhớ mênh mang có chữ nghèo.
Ngày 10/11/1987-hxd
Ảnh St
Nhưng... phải người ta có số không?
Để mà luôn gặp cảnh long đong
Tưởng mau công việc thành ra chậm
Ngỡ thẳng đường quan hoá lại vòng.
Nghiệp nghề lận đận còn ơn huệ
Lương bạc chắt chiu vẫn dựa dòng.
Biết vậy, bao giờ đầu mới ngẩng
Nhìn em mắt biếc, má môi hồng?
Ngày18/11/1987-hxd
Ảnh St
TÌNH NGHĨA THẦY TRÒ
Cũng
được làm thầy bảy tám năm
Học
trò không biết đến mà thăm
20/11 trường “lào” thế
Giả ngọng cười cho sún cái răng!
Ngày 20/11/1987-hxd
Ảnh St
MAY RA
Đồng tiền len lỏi thấm mồ hôi
Khờ khạo thì đành chịu thế thôi
Cuộc sống dãi dầu ra nắng gió
Trên ô, dưới dép, giữa con người.
Nghĩ được tý nào buồn chút nấy
Ngẩn ngơ may lại hóa ra hời
Tưởng chừng mòn mỏi đường muôn nẻo
Mà bước chân rồi cũng tới nơi.
Tháng 01/1988-hxd
Ảnh St
Hết năm nào tết, nào mùa xuân
Lá lạt lo mua, việc giục làm
Củi quế, gạo châu màu phấn bảng
Ngơi tay khí thế lại vang đàn.
Nhắc con hơ pháo anh là lính
Còn mình, chị dạy cháu bày mâm.
Đầm ấm gia đình tình thân thiết
Thành ra là tết suốt quanh năm.
Ngày 10/02/1988-hxd
SAU TẾT
Dăm bảy ngày rồi tết cũng qua
Lo toan san sẻ tới từng nhà
Bếp hồng xóm vắng chiều mong ngóng
Pháo đỏ thềm chung phố sắm hoa
Đùm gói vuông tròn mùa thiếu đủ
Soạn bày mặn ngọt sáng ngày ra.
Mớ rau sau tết em nhặt giúp
Thèm với mùa xuân vị nõn nà.
Ngày 26/02/1988-hxd
Ảnh St
THỨ BẢY NGÀY CUỐI TUẦN
Thứ
bảy ngày cuối tuần
Vui
nào hơn mà không bâng khuâng
Xuân
lặng lẽ tẽ cành xanh ngọn
Đường
tĩnh mịch chân người đưa đón
Nghe
xốn xang khúc nhạc sáu giờ.
Như
tôi đâu mà phải hững hờ
Sáng
ô cửa tay ai vừa mới bật
Chiều
thứ bảy... mai là chủ nhật
Nhớ
nhung thêm để đủ một tuần.
Nếu
như vui để khỏi âm thầm
Chân
cầu Cộng trong dòng nước chảy
Lim
đền Và, chuyện người thuở ấy
Đi
cầu hôn hay cũng cuối tuần.
Đồng
tươi xanh cây cỏ mùa xuân
Sau
hôm đó hình như chủ nhật?
Người
làng giáo buổi thời chật vật
Nhớ
thời gian theo khái niệm tuần
Với
tình yêu theo tháng theo năm
Xao
xuyến nhớ, một chiều thứ bảy.
Ngày 23/03/1988-hxd
Ảnh St
Đám cưới người quen đưa em tới dự.
Nhạc giật thình khách bình ý tứ
Rặt đông nam nữ, đâu từng cặp vợ chồng
Em trông màu tím chữ lồng
Cô dâu đứng trước phông màu đỏ.
Hoa loa kèn, mắt em xấu hổ
Tôi đùa: nhăn nhó rõ một người
Ngượng nghịu chia tay em mới chịu cười:
-Anh thì chỉ có hoa ngâu thôi...dẫu được?
Tôi lại ghẹo điều em vừa hứa trước!
THĂM MỘ ANH
Vậy là đã 12 năm
Anh vắng. Còn đây nấm đất xanh
Chiếc xe đạp xưa anh lau giữ
Hoang lặng đồng quê em tới thăm
Xa rộng chân trời niềm khổ tủi
Nhấp nhô gò mộ khóc riêng anh
Khắc nét bia nhòe dòng nức nở
Đời người bé nhỏ cỏ vây quanh.
Ngày 08/04/1988-hxd
(Sơn
Tây)
Ảnh
minh họa
Giữa đám đông ai đó chợt nhìn
Vẻ hình anh cũng có phần hoàn cảnh
Chợ Sơn Tây đầy người mua bán
Anh vào xách túi một mình!
Dáng dấp thư sinh
Ngại đứng lâu chỗ hàng tôm hàng cá
Vẻ hình anh cũng có phần hoàn cảnh
Chợ Sơn Tây đầy người mua bán
Anh vào xách túi một mình!
Dáng dấp thư sinh
Ngại đứng lâu chỗ hàng tôm hàng cá
Biết trước mọi điều đều lạ
Khi mà con mắt em rau răm
Tai anh lảng sang hàng mộc nhĩ
Bài tính khó anh đang mải nghĩ
Mua đủ không mỗi mớ rau cần
Loay hoay hàng rau bí thôi đành
Thịt khất hôm sau dành đãi bạn.
Khao khát chỉ thêm gừng cay muối mặn
Thời bây giờ màu mỡ song đôi
Ra cửa dắt xe đã thấy em cười
Túi rau nhỏ mà cũng không chỗ dấu
Anh vẫn cứ tự mình đun nấu
Khao khát chỉ thêm gừng cay muối mặn
Thời bây giờ màu mỡ song đôi
Ra cửa dắt xe đã thấy em cười
Túi rau nhỏ mà cũng không chỗ dấu
Anh vẫn cứ tự mình đun nấu
Cơm canh ngày quá bữa riêng lo
Việc bán mua lúng túng vày vò
Như đắn đo tình yêu anh không nói
Mớ tôm lưng nhặt lên từng dấu hỏi
Rá gạo đầy cô Tấm cứ ngồi im
Áo quên không biết nơi tìm
Anh còn chẳng nhớ ngoài đình, hôm qua...
Như đắn đo tình yêu anh không nói
Mớ tôm lưng nhặt lên từng dấu hỏi
Rá gạo đầy cô Tấm cứ ngồi im
Áo quên không biết nơi tìm
Anh còn chẳng nhớ ngoài đình, hôm qua...
Ngày 17/04/1988-hxd
Ảnh St
Lúa con gái khắp đồng
Cây Đền Và cổ thụ.
Màu nâu áo các bà các cụ
Bọn trẻ đi chen chúc xe người
Ngược cứ chúm chím con mắt cười
Xuôi vờ lắc đầu tình tứ
Tay hái bẻ lộc cành thôi chứ
Nhầm hội vui mầm vặt quanh người.
Ngất ngây thắm đậm hương đời
Chắc chả phải lòng tiên quyến rũ
Mẹ có ưng, bởi anh chưa đem đủ
Đồng hồ đeo tay giận dỗi em chờ.
Đúng mà núi nọ chông chênh, suối quanh co
Sông bịa phù sa, non ngoa thề cũ
“Chỉ có một chàng vừa cho một rể”*
Cha “cho rằng thế cũng hơi nhiều”**
Sao em không nữa cho cùng chiều
Lộc hái mau ngoái đầu rơi mãi mũ
Hai má giữ tròn ấp ủ
Môi hồng thiếu nữ như Mỵ Nương
Thương Thủy Tinh chậm mỗi quãng đường
Em hứa đợi kỹ càng hơn khi Sơn Tinh chàng tới
rủ
Nhả ở xa mỗi lần tranh thủ
Muộn tàu xe về đến bến Sơn Tây
Rằm tháng giêng ngó hội cầu may
Đổ dồn nơi đây trai thanh gái tú
Bia “Hạ Mã” tò mò nét chữ
Một người đi không chỉ cho riêng mình
Nón em che cái miệng thật xinh
Lộc là những gì mới nhú
Cây Đền Và sang năm thêm cổ thụ
Cho cánh đồng con gái cứ non tơ.
*, **: Ý thơ Nguyễn Nhược Pháp
Ngày 02/05/1988-hxd
(Sơn Tây)
Ảnh St
DẠY HỌC
Dạy người Lào môn văn hóa
Trường ở Sơn Tây xa gần
Về nhà cách 2 tuần
Một ngày thăm đủ bù đường vất vả
Em yêu chưa để mong trộm nhớ thầm
Niềm ham thích chỉ còn bóng đá
Cơm nấu lát nữa ăn
Báo mới hay trận lượt về xem đã
Bài vở vài hôm soạn nếu cần
Thịt cá lâu lâu ngày phải ôn lại giá.
Hỏi chuyện yêu đương lảng mấy lần
Chiều thứ bảy chăn rách lần chỗ vá
Rèm buông vẫn phải áo quần
Lớp chuông reo theo vào thong thả.
Uống nước chè xúm chuyện quanh bàn
Khuya phòng một mình rộng quá
Làm thơ chui trong màn
Chữ vần vò nằm nghiêng ngả.
Lạc quan với nghèo nàn
Gọi đùa toàn giáo sư cả.
Ngày 08/05/1988-hxd
Ảnh St
ĐÊM ĐI BẮN DÂN QUÂN TỰ VỆ
Đêm tự vệ im lìm trên bãi bắn
Vắng trăng sao căng mắt mục tiêu
Điểm chạm xa đâu nỡ bóp cò liều
Nên lặng lẽ lâu rồi anh vẫn ngắm.
Vọng đồi tranh nổ lòe từng phát chậm
Ngọn đèn bia chẳng rõ được điều gì
Nòng súng rung không có bệ tỳ
Như vất vả bây giờ anh vẫn thế.
Điểm bắn giỏi đành rằng có thể
Người báo bia vội vã xuống hầm
Khi trông mong không muốn để nhầm
Em hờn dỗi những lần anh vẫn biết.
Bia rách áo nào anh có tiếc
Lại nhờ người xe chỉ luồn kim
Mắt thôi nheo bay bổng tầm nhìn
Đời dịu ngọt bao nhiêu em đến lắm!
Ngày 14/05/1988-hxd
Ảnh St
MỪNG ANH CƯỚI VỢ
Mừng anh cưới vợ, em lấy chồng
Gia đình phấn khởi cơ quan mong
Trường chung gần gũi nơi hò hẹn
Ngày vui duyên mới bạn bè đông.
Tằm tơ vấn vít luôn khuya sớm
Tình nghĩa yêu thương mãi thắm nồng
Cuộc sống bỗng nay tươi nét sử
Hạnh phúc trăm năm một chữ hồng!
Ngày 19/05/1988-hxd
Ảnh St
THẾ RỒI ANH CHỌN CƯỚI MÙA HÈ
Thế rồi
anh chọn cưới mùa hè
Thích thú tình quê nhộn nhạc ve
Đêm ngắn ung dung nằm tới sáng
Nhỏ to chuyện đã ấm đầy chè
Quạt nồng tay ấp là vừa mát
Lạ cảnh đào nguyên dưới bóng hòe
Chiêm chẳng ước ngờ gì nếp tẻ
Chỉ người kín đáo mới không khoe!
Ngày 15/05/1988-hxd
Ảnh St
Dạo chơi đồng lúa tối chiều
Mặt trời níu bóng đỉnh đèo núi xa.
Đường quanh xanh đậm cỏ già
Gió mơn man vết bỏng da của ngày.
Thẳng, cong nghiêng dáng hàng cây
Vàng tươi từng chiếc lá bay qua cành.
Mương ngưng mặt nước trong lành
Thẩn thơ là bạn đồng hành theo chân.
Cỏ hoa nắng nhạt tần ngần
Mây loang dải mỏng vắt ngang Ba Vì.
Chiều như muốn nói điều gì
Đồng bao la, lúa rầm rì không yên
Một mình kề cạnh thiên nhiên
Nhẹ, quên bớt những ưu phiền, chờ mong.
Thảnh thơi một chút trong lòng
Ngoảnh nhìn lại nhớ bòng bong thường ngày.
Việc này dở, điều kia hay
Khi vui, lúc gặp phút giây nặng nề
Vô tư mang nét vụng về
Khó khăn, dằn vặt, tự chê trách mình.
Chiều như gắng lại niềm tin
Không gian mềm mại khối hình tự nhiên.
Đồng đang đợi mảnh trăng liềm
Người chừng ấp ủ nỗi niềm yêu thương.
Ngày 30/05/1988-hxd
Ảnh St
CÁCH BIỆT
“Quản bao miệng thế lời chênh lệch”-HXH
Em vô tư rộng rãi nụ cười
Tôi đâu muốn riêng mình nghiêm nghị
Bẻ ngón tay sâu sắc để rồi
Khó tin được những điều nhảm nhí.
Đương nhiên với em tôi đã không
Cuộc sống vẫn cần nhiều tế nhị
Khi qua đi suy nghĩ viển vông
Mơ ước chỉ những gì giản dị.
Chính vì với em chẳng thể hơn
Xa xôi cũng khó mà thâm thúy
Trăng lửng lơ lúc khuyết lúc tròn
Chung thương giận trong câu hát ví.
Trời mưa yêu lật lá áp cành
Mây khẽ sấm những lời ghen tỵ
Dòng suối tuôn trong vắt ngọn ngành
Sẽ chẳng ai cho là vô lý.
Ngày 09/06/1988-hxd
(Sơn Tây)
Ảnh St
NGÀY 20/11/1988
20/11 của ai cơ
Để gặp hồn thầy một chút thơ.
20/11 thầy đi trốn
Choạng tối che đèn nấu vội cơm
Cửa cài tiếng lặng mà rồi vẫn
Tiễn trò xong lòng bứt rứt hơn.
20/11 thầy chưa muốn
Một chút hờn ghen mách với nghề
Giường rộng giường kê về một phía
Hớp đậm tình khuya ấm nước chè.
20/11 thầy vẫn thế
Gió thả mùa thu lá vẫn vàng
Gặp lại ngày đâu như xưa lắm
Hoa cắm từng bông, lọ để bàn!
Ngày
21/11/1988-hxd
Ảnh St
MẮC LỖI
“Như bâng khuâng việc hẹn chưa làm”-Tố Hữu
Thế là cuối năm em dành mắc lỗi
Day dứt mãi khi chị còn chưa hỏi
Hẹn đến mà chả lẽ quên sao
Chén tráng, bàn lau, chị đợi
ra vào
Chúng nó trẻ người...thật lạ.
Mà thời gian bây giờ đã quá
Em giận mình và buồn lắm chị ơi
Những tươi vui cuộc sống trong đời
Cứ mai một chực ngày xách nón
Gìn giữ vậy có khi nào trọn.
Sống nghĩa tình bến nước cây đa
Tuổi hồn nhiên rồi em cũng đi qua
Theo năm tháng sẽ thêm phần chín chắn
Nhưng chắc gì những buồn vui thương giận
Em tự mình xếp chúng được bên nhau.
Chị không mắng em nói trước quên sau
Chị không trách em dặn mà mà lỡ hẹn
Để tối ấy chị chờ không thấy đến
Thì em thêm nhớ lỗi của mình.
Dù thế nào em cũng không thanh minh
Chỉ đành là cuối năm thành có lỗi
|
Bài thơ này nói giúp cho em.
Ngày 30/12/1988-hxd
Ảnh St
Áo đỏ em về
Hoa qua trước ngõ.
Tuổi ba mươi có khi anh sẽ nhớ.
Sẽ khác đi mỗi khi tựa cửa
Im lìm trăng lên phía sau vai
Bóng mình... chắc không phải bóng ai.
Áo đỏ em về thức dậy lòng trai
Lá vàng theo theo gió.
Tuổi ba mươi chắc gì anh đã có
Một thoáng buồn, thầm lặng, dẳng dai
Bởi sắc màu kia không dễ nhạt phai.
Em về áo đỏ trong mơ
Con nhện bên hè chiều nào cũng mắc
Con dế nhỏ bây giờ cũng nhắc
Tuổi ba mươi anh cũng nhớ là mình
Hình như...có một điều gì quên mất?
Ảnh St
THƯƠNG-NHỚ
Thương mới chỉ tưởng đùa
Mà nhớ thành ra thật
Cây chậm quả qua mùa
Trái rồi khi ngọt khắt.
Dấu diếm vào câu thơ
Những buồn vui vớ vẩn
Hoa nở nghiêng hững hờ
Giữa lòng tơ vương quấn.
Đêm khuya xếp gọn bài
Thẩn thơ tờ giấy trắng
Trăng bát ngát cửa ngoài
Bóng người giờ thiếu vắng.
Trái hằng mong ngọt mật
Và đất khát khao mùa
Thương như là đã thật
Nhớ xem chừng...hay chưa?
Ngày
05/01/1989-hxd
Ảnh St
Khi
vui chẳng nhớ gì, tất cả
Buồn buồn thơ viết nhiều hơn
Buồn buồn thơ viết nhiều hơn
Chiều
không mưa ngõ nhỏ rêu trơn
Em mắt dõi nhìn tôi xiêu ngả
Em mắt dõi nhìn tôi xiêu ngả
Em
giơ tay mà xa cách quá
Chơi vơi tôi với lại thăng bằng
Dối lòng rằng chỉ rắc rối sao trăng.
Chơi vơi tôi với lại thăng bằng
Dối lòng rằng chỉ rắc rối sao trăng.
Nhưng
trăng vẫn mọc, từ khi lá lúa
Trăng gài qua song cửa lưỡi liềm.
Náu sau hiên, hớn hở trước thềm
Thân mến lắm người đêm thức đợi.
Trăng gài qua song cửa lưỡi liềm.
Náu sau hiên, hớn hở trước thềm
Thân mến lắm người đêm thức đợi.
Tôi
không nói, không tôi không nói
Để khi buồn thơ viết chăm hơn
Để một mình thấm thía hết cô đơn.
Để khi buồn thơ viết chăm hơn
Để một mình thấm thía hết cô đơn.
Ngày 10/01/1989-hxd
Ảnh
St
Quên
đi nếu chợt nhớ
Đừng thêm nếu có thương
Hoa sáng mai để nở
Nụ đêm đầm lệ sương.
Đừng thêm nếu có thương
Hoa sáng mai để nở
Nụ đêm đầm lệ sương.
Tám chín năm về trước
Thức không như đêm nay
Một quãng thời trôi tuột
Thương những ngày đó đây.
Ngày 17/01/1989-hxd
Ảnh
St
TIẾNG CHIM HÓT BỤI MẬN GAI
Bụi mận gai tiếng chim xót xa
Trang trại Đrôghêđa
Mảnh đất xa xôi nơi cuối trời thế giới
Cha Ranfơ lòng rung bão nổi
Và Mécghi hiện giữa đời thường
Khép cửa lòng tan nát yêu thương.
Chim đã hót giờ đây xao xuyến hót
Nghẹt từ tim dồn lên thánh thót.
Khi bông hồng gai sướt nhói trên tay
Biết tình yêu giá trả đắng cay
Bạc tóc đến tận ngày hiểu nổi
Tham vọng nào cũng không sánh đổi.
Rồi cũng như xứ Bricasa
Bụi mận gai tiếng chim thiết tha
Lúc ngăn cách lòng ta thổn thức
Vatycăng ở Cha là đạo đức
Ở ông Thầy là lẩn tránh mà thôi.
Tội lỗi tình yêu êm dịu ngàn đời
Đau khổ sẽ nguôi quên sau năm tháng
Kỷ niệm đầu nồng nàn, choáng váng
Rung động mỗi người khi xem phim
Mà đúng là chưa nghe rõ tiếng chim.
Ngày 31/12/1988-hxd
(01/12/1988-05/12/1988)
Ảnh St
TẾT (1989)
Mưa bụi theo người xuân chẳng dến
Khi chưa ấm áp tết không sang
Dửng dưng với mọi gì thương mến
Hoa nở trong tranh hóa điệu đàng.
Hôm ở trường về lòng mỏi mệt
Mấy ngày nghỉ tết không đi chơi
Chén rượu rót ra lâu, gắng hết
Kiên quyết kiêng câu nói: “chán đời!”
Ngày
09/02/1989-hxd
Ảnh
St
BÓI
Hôm tết mồng ba nghe que độn
Ông thầy tay nắm cười rất vui:
-Số hợp chẳng bằng mình đã chọn
Hóm hỉnh rạng từ đôi mắt vui.
Nếu vận người do sắp đặt trước
Sẽ làm kế hoạch cho từng năm
Rủi có điều gì, may tránh được
Hơn là thắc thỏm không an tâm.
Còn chán thời gian chờ ứng nghiệm
Bốn mùa cứ vẫn tiếp qua nhau
Khuất ngõ cô em mắt lúng liếng
Số mình...không với kịp một câu.
Ngày 12/02/1989-hxd
Ảnh
St
Vui vừa lên một chút
Nản buồn lại đến ngay
Lẽ chẳng nên cầm bút
Nỗi niềm rời khỏi tay.
Tháng giêng rằm nắng đẹp
Hội đền Và xốn xang
Trời chiều không nỡ rét
Trai hai người lang thang.
Người đi môi thắm đỏ
Quàng tay đôi nhóm ba
Chắc đăm chiêu khốn khổ
Vật vờ là hai ta.
Hoàng hôn xanh sân cỏ
Chờ bạn chút rượu cay
Mùa xuân còn đứng ngõ
Lộc bẻ cành cầu may.
Ngày 20/02/1989-hxd
(Rằm tháng giêng-Kỷ Tỵ)
Ảnh St
“Quê hương là chùm khế ngọt”
Nghẹn dừng tay
em gọt trưa nay
Anh lời buồn
nhớ gì được ra đây
Không nhìn em nghe
sao biết mặt quay
Dặn mấy mong bao
chỉ ấy
giãi bày
Còn những
giữ mãi này
cấm nói.
Em chẳng hiểu ngược đâu
câu anh dấu dối
Mắt thầm đôi lúc rối
long lanh
Ngay ngắn bàn im chén ấm lạnh tanh
Quê hương giờ nghèo vắng vườn xanh
Ngõ chắn
tường quanh
chuồng gà công nghiệp
Hương bưởi hương chanh
đành rồi hết
Thôi dừng tay
anh hay biết
trưa nay.
Ngày 24/02/1989-hxd
Ảnh St
Mùa xuân tôi thấy: tuổi
Trăng rằm tôi ngắm: Cuội
Hoa cành tôi nhìn: gai
Em tôi biết chắc: ai!
Gió trôi, mây hững hờ
Cuộc đời, nay không mơ
Tình yêu, không hẹn biết
Kiếp nghèo, quên chia tay.
Của người tôi ngại vay
Chẳng ngọt bùi, chua cay
Dài đêm thì thao thức
Rượu một mình không say.
Mà lửa lòng không nguội
Hoa cành: tôi phôi phai
Tình yêu dù chưa đợi
Trăng rằm: tôi nguôi ngoai.
Trăng rằm tôi ngắm: Cuội
Hoa cành tôi nhìn: gai
Em tôi biết chắc: ai!
Gió trôi, mây hững hờ
Cuộc đời, nay không mơ
Tình yêu, không hẹn biết
Kiếp nghèo, quên chia tay.
Của người tôi ngại vay
Chẳng ngọt bùi, chua cay
Dài đêm thì thao thức
Rượu một mình không say.
Mà lửa lòng không nguội
Hoa cành: tôi phôi phai
Tình yêu dù chưa đợi
Trăng rằm: tôi nguôi ngoai.
Ngày 01/03/1989-hxd
Ảnh St
Ngày
một ngày hai thế rồi
Hai nơi định đi chơi đều nhỡ.
Xin việc: hai bên được chăng hay chớ
Hơn hai năm "bao giờ đến tháng mười".
Sáng chiều hai bữa nấu còn lười
Hai tháng nghỉ dài vô vị.
Mà Tấm thì cứ một hai mát vàng vỏ thị
Trung thu rằm: nhìn ra “hai nửa vầng trăng”!
Hai nơi định đi chơi đều nhỡ.
Xin việc: hai bên được chăng hay chớ
Hơn hai năm "bao giờ đến tháng mười".
Sáng chiều hai bữa nấu còn lười
Hai tháng nghỉ dài vô vị.
Mà Tấm thì cứ một hai mát vàng vỏ thị
Trung thu rằm: nhìn ra “hai nửa vầng trăng”!
Ngày 29/09/1987-hxd
Ảnh St
Vườn
hoa trước cửa nhà
Người luôn qua cổng ngõ
Chủ nhà mành buông mọi điều hay dở
Khách vào chơi
Khách ghé việc kệ đời của họ.
Ngày nhờ thế không đến nỗi buồn
Nhưng đôi khi phiền lỡ.
Ở chỗ được lắm người quen
Nhạt mãi lời khen chén nước
Ngước trầm trồ bông đỏ bông tươi
Thơm tho cho hết từng người
Vụn vặt lại mươi tàn thuốc lá
Vất vả quét nhà luôn luôn.
Tự thương những lúc mình buồn
Soi gương mặt mày hớn hở
Gần lửa: cửa công. Thôi thì rát mặt
Tai nghe tai nói dè chừng
Sương trong hoa nở ngập ngừng.
Người luôn qua cổng ngõ
Chủ nhà mành buông mọi điều hay dở
Khách vào chơi
Khách ghé việc kệ đời của họ.
Ngày nhờ thế không đến nỗi buồn
Nhưng đôi khi phiền lỡ.
Ở chỗ được lắm người quen
Nhạt mãi lời khen chén nước
Ngước trầm trồ bông đỏ bông tươi
Thơm tho cho hết từng người
Vụn vặt lại mươi tàn thuốc lá
Vất vả quét nhà luôn luôn.
Tự thương những lúc mình buồn
Soi gương mặt mày hớn hở
Gần lửa: cửa công. Thôi thì rát mặt
Tai nghe tai nói dè chừng
Sương trong hoa nở ngập ngừng.
Tháng 09/1989-hxd
Ảnh St
Hè trở lại trường vào mùa gặt
Đường hai bên rơm rạ phơi đầy
Chiều tây mặt trời đỏ gắt
Làng và cánh đồng nối tiếp hương bay.
Đường hai bên rơm rạ phơi đầy
Chiều tây mặt trời đỏ gắt
Làng và cánh đồng nối tiếp hương bay.
Cô gái quê cúi lòng tay đặt
Âu yếm từng hàng cây giống non
Đất hối hả, ruộng vừa cày lật
Ngô bế bồng mau kịp bắp con.
Âu yếm từng hàng cây giống non
Đất hối hả, ruộng vừa cày lật
Ngô bế bồng mau kịp bắp con.
Mùa thu ơi khát khao thưa dạ
Đến rồi ư có khác chi nào
Vàng rộm lúa, vàng tươi đốm lá
Con đường xa nhơ nhớ, nao nao.
Đến rồi ư có khác chi nào
Vàng rộm lúa, vàng tươi đốm lá
Con đường xa nhơ nhớ, nao nao.
Tháng 09/1989-hxd
Ảnh St
Quê hương là quai cầm nón sửa
Mười năm rồi, tiếp nữa mười năm,
Buổi chiều hôm một mình đứng cửa
Người cười như trêu đó Tuyết Ngân.*
Ngày 01/01/1990-hxd
*Ảnh trên tờ lịch diễn viên điện ảnh Tuyết Ngân1989.
*Ảnh trên tờ lịch diễn viên điện ảnh Tuyết Ngân1989.
CHÁU GÌ TUẤN
Mọi người quên Hà là cô sinh viên
Cháu Gì Tuấn tự nhiên thành bé bỏng
Được nói nhìn ngây thơ
Kể chuyện Gì nghe cháu mặc cả xích lô
Người vậy mà cũng được khen là keo kiệt
Hỏi về đâu? Chối không không biết
Nhỡ xấu lây sang Gì
Do lâu lâu cháu quên mất đường đi
Chứ hồi trước thì cháu còn vẫn nhớ!
Gì cứ bắt cháu thuộc tên các chú
Cháu như người vô tâm
Kệ, lúc xin hoa, tuy nũng nịu trẻ con
Nhưng cháu lại hỏi mượn sách “Pháp quyền và nhà
nước”.
Uống được Gì ạ! Chú ấy pha trà hơi đặc
Cháu nói tên sau cùng
Chủ nhà không vui, vẻ như lạnh lùng
Ưng thì cháu đọc, còn làm thơ thì cháu cạch
Học chính trị bây giờ là quốc sách!
Giờ ơi mọi người cứ quên...
Ngày 18/04/1990-hxd
Ảnh
St
QUEN RỒI KỊP LẠ
Không lẽ ghi thơ chỉ một lần
Nhận hoa để phải nối chắp vần
Chút lộc tươi thơm bày cốc nước
Ngỡ tưởng mùa xuân ngả kề gần
Lựa cắm từng bông lệch dáng ngồi
Người trai Hà Nội xa xa xôi
Mười năm thấm thoắt rồi không nhớ
Sống mảnh đất này vẫn lẻ loi.
Chạnh nỗi niềm riêng những thiết tha
Tuổi trẻ đời người trôi trôi qua
Thành Sơn, chợ Nghệ như hoài cổ
Núi Tản Viên in bóng chiều tà.
Cô gái nhỏ nào đã lên đây
Bếp đỏ chưa mong lửa tối ngày
“Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo”
Quen rồi kịp lạ đất Sơn Tây.
Ngày 19/04/1990-hxd
Ảnh
St
CHÀO
Người đang mấp máy miệng cười
Chào tôi, thôi đấy thấy rồi
Dung dáng người đi còn được nhớ
Mòng mọng môi thêm chiếc nốt ruồi.
Ấy chuột nhà...không phải thế sao?
Sáng vụt đêm khuya chợt lúc nào
Mây lộ trăng vàng khuôn lơ lửng
Người ơi? Mấp máy miệng là chào!
Ngày 27/04/1990-hxd
Ảnh
St