Là phái mạnh, song bị chê là ngốc nghếch và không hợp thời điểm bởi 2 người phụ nữ thời trước của Armenia và Việt Nam. Người phụ nữ thứ ba không lộ diện, (xinh đẹp và trẻ trung hơn), nhưng chê thẳng hơn là ....lộc ngộc và nhát! Thật vậy:
Nữ sĩ Kaputikian và bài thơ “Sao mà anh ngốc thế”
Thi sĩ nổi
tiếng Silva Kaputikian, sinh ngày 5-1-1919 và qua đời ngày 25-8-2006 tại Erevan . Ở Việt Nam , tuy không có nhiều tác phẩm
của Kaputikian được phổ cập nhưng từ lâu gần như ai cũng biết tới bài thơ lừng
danh của bà qua bản dịch của một dịch giả vô danh.
Bài thơ này có mặt
trong tất cả các cuốn sổ tay của nhiều thế hệ những người yêu thơ ở Việt Nam . Có điều,
không nhiều người ghi đúng tên tác giả đích thực của bài thơ mà lại hay “đổ
vấy” cho những thi sĩ khác như Olga Bergols hay thậm chí cả... Evgueni
Evtushenko!
Em bảo anh đi đi,
Sao anh không đứng lại?
Em bảo anh đừng đợi,
Sao anh lại về ngay?
Ôi lời nói gió bay,
Đôi mắt huyền đẫm lệ.
Sao mà anh ngốc thế
Không nhìn vào mắt em?
Vui 1 tí:
Anh ngốc vì (đã) từng muốn / Kẻ muốn (bây giờ) còn ngốc hơn!
Bài thơ này tôi cũng đã thuộc lòng từ hồi nhỏ. Và cũng như rất nhiều người khác, tôi không biết tên dịch giả cũng như tác giả đích thực của nó. Chỉ khi sang du học ở Liên Xô, trong một lần đọc tuyển tập thơ tình bằng tiếng Nga, lần đầu tiên tôi mới biết tới cái tên nữ sĩ Kaputikian với rất nhiều tác phẩm hay, trong đó có bài “Em bảo anh đi đi...”. Và càng đọc những bản dịch thơ bà ra tiếng Nga, tôi càng cảm thấy thích thú giọng điệu trữ tình vừa thủ thỉ vừa can trường của Kaputikian.
Trăng khuyết
Tác giả: Phi tuyết Ba
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một đêm trăng khuyết
Bởi tình yêu tha thiết
Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng tròn
Chạnh lòng khi trăng khuyết
Anh ơi anh có biết
Trăng hay tình lứa đôi?
Sao anh vội ngỏ lời
Vào một đêm trăng khuyết
Để bây giờ thầm tiếc
Một vầng trăng chưa tròn!
Bài hát: Trăng khuyết
Sáng tác: Huy Thục
Thơ: Phi tuyết Ba
Ca sĩ: Thanh Nhàn
Vui 1 tí:
Sao anh lại tỏ tình vào một bên tai điếc - để bây giờ thầm tiếc sao em không điếc cả hai tai!
Bài này nhiều người thuộc lòng lắm ạ! Nhưng HG nghĩ các anh con trai lộc ngộc toàn thuộc bài kiểu... thuộc vẹt thôi! :) Thế nên lại có rất nhiều... hoàn cảnh thế này:
Trả lờiXóaThì Anh Lại Sợ
Tác Giả: Phạm Đức
Anh đã mất em
Lẽ ra là được
Anh chẳng có em
Lẽ ra có được.
Bởi vì cần nói
Với em một lời
Thì anh lại sợ
Âm thầm nuốt trôi.
Bởi vì cần đến
Tìm em trước nhà
Thì anh lại sợ
Đứng nhìn từ xa.
Bởi vì cần hiểu
Những lời lặng im
Thì anh lại sợ
Cái điều anh tin.
Thế là hoa nở
Khi mùa nở hoa
Thế là xuân đến
Khi mùa đông qua.
Và anh chẳng kịp
Nói ra một lời
Và anh giữ lại
Nỗi lòng chơi vơi...
Giá được HG cảnh báo cho sớm hơn thì...! Dù vậy cảm ơn HG rất nhiều vì đã giúp hiểu thêm cách đánh giá của phái đẹp :)
Trả lờiXóa