Tác giả: Nguyễn Thái Sơn
Sau trận bom cánh rừng nghi ngút khói
đại đội thanh niên xung phong lại khuyết mấy người
chọn quãng vắng em đằm mình trong suối
nước mát lành làm dịu nỗi đau
xe tôi đợi thông đường, nép dưới bụi tre gai
tên tuổi nhau chúng mình chưa kịp hỏi
bàn tay em níu vai tôi
tin cậy
- bàn tay vừa vuốt mắt bạn chiều nay
mảnh bom sắc lẻm
cơn sốt rung cây
cánh võng vải hoá thành “tấm liệm”
thuở giặc giã đời người nhanh như đếm
gặp lần này chắc gì có lần sau
thương - yêu - vội - vàng
chẳng ai nỡ tiếc nhau
nụ hôn thời chiến tranh nửa ngọt ngào nửa đắng
phút hoà nhập hai cuộc đời trong trắng
rừng chuyển gió ngả nghiêng
sao băng vạch chéo trời…
tôi hai mươi
em cũng sắp hai mươi?
dãy đồi ấy tên gì
cánh rừng bao nhiêu tuổi ?
lưng ép lá khô
cỏ rối cùng tóc rối
nửa đêm thông đường
tay đành gỡ tay nhau…
chỉ vậy
rồi xa
có gặp lại đâu
Máu với Thịt mà như là sương khói
em về được quê hương hay thành tro bụi
thế hệ mình
bao chuyện
hoá không tên !...
Xót xa...
Trả lờiXóaNgày này- ngày chiến thắng mà đọc thấy bao kỷ niệm đau thương thấm đẫm cả ở hai bên chiến tuyến...